Dù gắng nói cứng, để an lòng cô, anh cũng không sao dằn được mối lo. Hôm sau lên đến công ty, việc đầu tiên anh làm theo cô, lướt tất cả các trang tin về xã hội. Hàng đống tai nạn, nhưng chẳng có vụ nào liên quan người đàn bà nọ.
Thế là cả làng Phòm nô nức vào mùa Oăn cúp. Buổi tối nào cũng nườm nượp người xem. Có mấy cụ về hưu, từng du học ở Nga về, lấy bìa các tông, màu vẽ, dựng lên mô hình điện Kremlin, Cung điện Mùa Đông, Rừng Tai Ga, bày ở sân đền. Làm cho mọi người khoái chí như đang ở Nga, không khí càng thêm sôi động!
Cầm giấy giới thiệu của xã về nhà, lão Thông mở ra xem, thấy con số tám trăm nằm cách khá xa hàng chữ in, lão liền lấy bút ghi thêm con số một vào đằng trước. Nghiễm nhiên lão có được nghìn ngói về lợp chuồng lợn. Nếu không lợp bán lại cho người khác cũng kiếm được món kha khá.
Tôi lặng lẽ chắp tay trước cây nhang anh Tuyến lập cho anh tôi sau ngày đưa hài cốt anh trở về quê hương. Anh hãy cùng đồng đội về đây thưởng thức chút đặc sản quê mình. Muốn nói nhiều cùng anh mà nước mắt cứ tuôn trào.
Phòm đã thề ốm không thèm đi viện.Thế mà gần đây, đau bụng vì viêm ruột thừa. Thầy lang quê, bố ai dám động vào. Nhập viện! Nếu đơn giản, mổ nội soi, xong vài hôm thì về. Ai ngờ, có ông bạn đồng ngũ, giờ làm bác sỹ ở bệnh viện, khi xem kết quả siêu âm bụng, laị thấy có sỏi thận. Hắn bảo ông nằm thêm mấy ngày, tôi giải quyết giúp cho. Phòm nghe lời.
Cứ mưa đi trời ạ, cứ mưa đi!Đất cứ trôi, chỉ cần Gôm1 ở lạiLàng mỏ ơi, gọi vợ chồng con cáiTrời thay ta đãi quặng hộ ta rồi.Cứ mưa đi, đập vỡ cũng không cầnSau cơn mưa rồi ta san trở lạiChí khí thợ vẫn còn nguyên mãi mãiBàn tay ta xoay chuyển cả đất trời.
Chếch sau đền là nhà Bảo tàng. Mấy viên sỏi mốc xanh, mấy viên đá có góc cạnh được nhặt về, rửa sạch, trưng bày trong tủ kính. Mấy cái vò, cái chum sành để bám đất dưới gầm giường mấy gia đình được lau chùi, đặt lên kệ gỗ. Lại còn tranh vẽ, phù điêu, tượng gỗ, tượng xi măng tả cảnh thuyền vua cập bến nước đục ngàu bên nương dâu xanh mát.
Phòm được tập huấn, địa phương có trên 10 người cùng mắc một loại bệnh thì phải báo cáo; nay đã gần 3 chục người bị méo mồm thì đích thị là dịch bệnh rồi, phải báo cáo thôi.
Làng Cò Quay có con sông Đào chảy qua, đưa nước phù sa từ sông Cái về, tưới cho đồng ruộng, bởi vậy quanh năm cây trái tốt tươi. Những trái bưởi tròn xoe, vàng ươm lủng lẳng treo trên cành. Vào tháng Mười một, tháng Mười hai âm lịch nó tỏa ra vị hương thơm dìu dịu, một vị hương đặc trưng cho cả vùng xứ Đoài.
Những rừng thông dầu muôn đời xanh như không bao giờ rụng lá, như muôn đời muốn chọc trời mà lên tới đỉnh Phan Xi Păng hoang sơ thần bí, níu chân du khách, khát khao lên cao, khát khao khám phá. Khát khao đi tìm những cây thuốc quý, những loài thú quý đang mất dần mà trong sách đỏ thế giới cảnh báo cần lưu giữ.