Ban đầu, bộ chỉ huy chiến dịch của ta đóng ở hang Thẩm Púa, vì cách xa trận địa, nên tướng Giáp đã chọn núi Pú Đồn ở Mường Phăng làm nơi đặt sở chỉ huy. Nơi đây cách thành phố Điên Biên gần 40km, lại nằm giữa hai ngọn núi.
Ngồi nơi Gác Trịnh để nhìn xuống đường thật thú vị. Dẫu dòng người có tất tả ngược xuôi hay lặng lẽ qua lại ở bên dưới thì nhịp sống nơi đây vẫn lãng mạn bởi con đường in đầy bóng lá và màu xanh nõn nà của loài cây Long Não vẫn ánh lên những đốm nắng.
Chuyến tàu sẽ chuyên chở hạnh phúc và đắng cay, tội ác và trừng phạt, sẽ mang theo hành lý cuộc đời của mỗi người trong hành trình sống và trải nghiệm.
Nhưng mấy năm gần đây không ít người dân Vân Đồn lại có thêm những nỗi buồn lo và tiếc nuối. Số là các doanh nghiệp về đây thi nhau đào núi lấp biển, lấp cả một số ruộng vườn làng mạc và làm lên những việc động trời.
Trước lúc chia tay chú Vinh, tôi chợt nhớ sang nay có nhờ nhà văn Đức Ban chở ra quầy bán tư trang bộ đội ở thành phố Hà Tĩnh mua cho chú bộ quân hàm Đại úy bộ binh mới vì hôm qua khi sửa sang quân phục cho chú để chụp ảnh, một “cấp hiệu” bên ve áo trái của chú đã bị chuột gặm và đôi quân hàm 4 sao đã cũ bạc. Chú cầm món quà ngắm nghía một lúc rồi đưa lại cho tôi: “Chú không thay đâu. Bộ này đã theo chú sáu chục năm rồi, để làm kỷ niệm, cháu ạ”.Hà Tĩnh, 10/11/2024Bùi Quang Thanh
“Coi như chúng tôi đã thắng lũ, thắng trời.Tôi nghĩ, với trời cũng như với giặc, không bao giờ đượcchủ quan”. Tôi chia tay chị: “Chị có một giấc mơ kỳ diệu,giấc mơ nghề nghiệp. Chẳng phải thần báo mộng mà đóchính là tâm của nghề nghiệp mách bảo. Đó là linh tính”.
Những cán bộ chủ trì của Hương Giang đều có chungmột ước vọng: những cây cầu. Mà đâu chỉ có họ, cả 6.000dân ở đây, cả những người dù không ở đây nhưng từngđến đây chỉ một lần thôi, chắc ai cũng có mong ước đó -mong ước một ngày gần đây nhất, vùng đất không heohút nhưng đang bị lãng quên này được nối với cộng đồngxã hội bằng những nhịp cầu đáp ứng yêu cầu dân sinh vàphát triển hôm nay.Ai sẽ là người sát cánh với nhân dân Hương Giangthực hiện ước vọng đó?Hương Khê, tháng 10.2000
Khi chưa tìm hiểu, nhiều người nghĩ các chàng trai nhảy lửa như các nghệ sĩ đãđược luyện tập từ bé nên bốc lửa, đi trên lửa, ăn lửa, múa lửa đã quen, tay chânkhông bị bỏng. Không phải thế, nếu không có thầy cúng mời gọi thần linh trợ giúpthì không có Lễ Nhảy lửa. Thật là huyền bí và độc đáo. Và vai trò của thầy cúngthật đặc biệt.Đất nước ta có 54 dân tộc anh em, mỗi dân tộc có những nét văn hóa độc đáoriêng. Lễ Nhảy lửa là phong tục, tín ngưỡng giá trị cần được bảo tồn, phát huy vàlưu giữ muôn đời cho người Pà Thẻn, cho đất Việt yêu dấu của chúng ta.Lâm Bình, Tuyên Quang 20,21/10/2024Phạm Thị Hồng Thu
Với những phố cổ Hội An, Thánh địa Mỹ Sơn, liêntưởng tới những tình nghĩa ở Quảng Nam mà tôi đã gặp,tôi thầm nghĩ rằng: Đất Quảng Nam “chưa mưa đã thấm”này không phải chỉ là “một điểm đến hai Di sản” nữa.Còn một di sản thứ ba: Di sản Văn hoá - Tình Người!2.2005