Tan cuộc về đến nhàBố mẹ và ông bàĐã đang bày mâm cỗGiữa sân trải chiếu hoaBánh dẻo và bánh nướngChuối, hồng, xoài, bưởi, naÔng Trăng như sà xuốngCùng vui với cả nhà.
Ánh nhìn nghi ngại của mẹ khiến tôi bối rối. Chẳng lẽ mẹ quên tôi rồi? Chẳng lẽ với mẹ, tôi không còn tồn tại? Không, tôi không bỏ mẹ đi như các em. Tôi vẫn ở đây, ngay bên cạnh mẹ thôi. Tôi không buồn vì chuyện mẹ quên tôi. Tôi hiểu, những ngày tháng u uất vừa qua quá nặng nề với mẹ. Mẹ cần thời gian để hồi phục, để nhớ được mọi chuyện.
Có lẽ do dư âm mà khán giả để lại, cộng với sự thành công của buổi biểu diễn hôm nay, trong lòng các bạn thanh niên đang dâng lên niềm vui sướng, phấn khởi. Họ túm tụm bàn tán cười đùa, quên cả cái đói, cái rét.
Lâu lâu mới về thăm nhàThấy môi vợ đỏ như ớtDỗ con sang bà chơi hếtHôn lấy hôn để môi thơm. Đời lính cái gì cũng vộiĐời lính cái gì cũng nhanhLuống cuống như là ăn vụngĐáng ra lại rất đàng hoàng.
Hơn ở đâu hết, từ quê hương Mai Hắc Đế nằm sát biểnĐông, chúng tôi nghe tiếng lòng Tổ quốc đang quặn đautừ khơi xa sóng trắng của Hoàng Sa, Trường Sa và tiếngngàn xưa âm vọng mãi ngàn sau: “Ta đánh giặc cho dânNam có chủ!”.Lộc Hà, tháng 6.2014
Sau bão 5 ngày vẫn có nơi ở trung tâm tỉnh không có điện, nước chưa có, nhưng một nét đẹp hơn của người Quảng Ninh là đưa thông tin công khai trên các trang mạng xã hội, trên cộng đồng dân cư: hãy đến Trung tâm Viettel đường Nguyễn Văn Cừ, thành phố Hạ Long để cắm sạc pin, để cập nhật Wifi khi đơn vị này khôi phục hoạt động được.