Trước khi ngừng dòng miên man, nhì nhằng, huyên thuyên này, tự đáy lòng xin được gửi đến những “bóng hồng” hoặc thật hoặc ảo, đã đi qua cuộc đời hay giữ vai “nàng thơ” của hắn một thời lòng biết ơn, cùng với lời chúc phúc dù có hơi vụng về và khí muộn mằn: Mỗi năm, một tuổi… em già Trong thơ em mãi vẫn là xinh tươi
Bánh làm bằng bột gạo tẻ loại ngon, gói bằng lá dong hoặc lá chuối rồi luộc chín. Nhân bằng thịt ba chỉ băm nhỏ ướp mắm muối tiêu hành mộc nhĩ gia vị rồi xào chung tất cả…
Du xuân về Mường Bi xem lễ hội Khai hạ, tôi không thể quên bộ lịch Đoi rất thực tế và thú vị của người Mường. Tôi từng được nghe kể, lịch “Đoi” là bộ lịch gồm có mười hai thẻ tre, trên có khắc những vạch kí hiệu ngày, tháng và các hiện tượng tự nhiên.
Trong trăm hồng nghìn tía muôn màu muôn sắc khác nhau, màu tươi xanh quanh ta vẫn là vẻ đẹp kỳ diệu, vĩnh hằng, mà mẹ thiên nhiên đã khéo léo giấu nhẹm đi sự già nua, cằn cỗi nhiều tỷ năm. Chỉ thấy màu xanh mơn mởn, nõn nà, trẻ trung khi mỗi mùa xuân đến.
Ta nhớ quê nhà, nhớ về tuổi thơ trong veo với những sớm xuân được phân công chạy ra mở cửa mua món hàng ý nghĩa đầu tiên trong năm; Nhớ những đêm giao thừa nắm tay người đàn ông yêu dấu cùng với gói muối mặn mòi mà nghĩ về một hạnh phúc ấm nồng;
Thật kì diệu khi cha ông xưa đã xây dựng nên câu chuyện nàng Bân đan áo cho chồng nhưng cặm cụi ‘ba tháng ròng mới trọn cổ tay “nên khi áo đan xong thì đã hết rét.
“Phồn” là một mạch khác, khá nặng, sau mạch “Cỏ”.Là một từ gốc Hán, “Phồn” có nghĩa là nhiều, là sinh sôi, nảy nở. Phồn kết hợp với nhiều từ khác thành phồn vinh, phồn hoa, phồn tạp, phồn tục… Trong số đông đảo họ nhà phồn thì “phồn thực” gây ấn tượng mạnh hơn cả, còn “phồn sinh” là nhân văn nhất.
Mong tết đến thật nhanh để được ăn thịt, ăn cơm không phải độn khoai, sắn. Được mặc quần áo mới. Ngày trước mỗi người dân chỉ đươc phát tem phiếu mua vải chỉ có 4 m. Ai đi công tác thì được phát phiếu mua 5m, và mới được mua hàng vải “si, non, tức là vải tổng hợp.
Qua đêm ở thành phố Lào Cai, sớm hôm sau, chúng tôi bắt đầu lên đường đến A Mú Sung nơi có cột cờ Lũng Pô, ở chính chỗ một bên là con suối trong xanh và một bên là dòng sông ngầu đỏ. Hai dòng chảy gặp nhau để cùng hòa chung thành một dòng sông đổ xuôi ra biển.
Ngôi đền Lăng Sương nằm trên vùng bán sơn địa, bên tả ngạn sông Đà và hiện đang ẩn chứa trong mình biết bao lớp trầm tích văn hóa về cội nguồn, từ thủa bình minh dựng nước của dân tộc.