Thơ Trần Thị Nương là như thế. Đọc rồi không thể không thấm thía, không thể không yêu cuộc sống và con người hơn. Bởi chị từng trải và biết tinh chắt sự buồn vui được mất trong cuộc đời mình, biết “Thắp ngọn đèn trong tâm” để bay đến miền ánh sáng, biết “Tạ ơn mấy ngoặt đường bão tố” để “Thảnh thơi qua một chuyến đò đầy”.
Về căn bản, tôi nhìn thấy được chân tủy của thơ Lê Cảnh Nhạc, trong tập thơ Đi về phía mặt trời, là chân thành, chân thực, chân phương và hợp với quy luật “Cái Đẹplà sự giản dị”./.
Thành công lớn nhất của tập thơ là tác giả luôn giữ được mạch cảm xúc trong mỗi bài và cả tập ngay khi hướng đến những triết lý thẩm mỹ và nhân sinh bất ngờ vừa thú vị, vừa sâu sắc.
Đọc bài thơ, hẳn là giới mày râu phải ngạc nhiên, bởi từ cổ chí kim, hiếm có người đàn bà ngồi buồn rủ chồng uống rượu. Nhân vật trung tâm của bài thơ hiển nhiên là người vợ, anh chồng chỉ đóng vai trò thứ yếu, xuất hiện như một cái cớ, thông qua hình tượng chén rượu để người vợ bộc lộ tâm trạng .
Mùa xuân là khởi đầu của một năm, mùa của chồi non lộc biếc và muôn hoa khoe sắc. Mùa xuân khiến lòng người tràn đầy niềm vui và hy vọng đã khơi nguồn để nhiều thi nhân có sáng tác hay.
Chỉ một bài thơ thất ngôn trường thiên, ngôn từ gợi cảm, âm hưởng thơ in dấu phong cách dân gian, thi sĩ của đồng quê Nguyễn Bính đã làm sống dậy những phong tục nhiều mặt ngày Tết, in đậm bản sắc văn hóa truyền thống dân tộc, giúp người đọc hiểu rõ vai trò quan trọng và đức tính đảm đang của người phụ nữ.
Ngạn ngữ phương Tây có câu: "Con người đau khổ. Hát lên cái khổ đau của mình, con người sẽ vượt qua cái đau khổ ấy". Chàng trai trong thơ Đặng Xuân Xuyến đã ngân lên được nỗi đau tình lận đận của mình làm se sắt lòng người, chàng sẽ vượt qua cái đau khổ ấy! *
Điều đáng nói là người thơ không đổ lỗi cho hoàn cảnh, không đổ lỗi cho ai, không thở than, gục ngã, mà âm thầm, can trường chịu đựng. Thái độ ấy làm nhớ đến bài thơ Có một ngày rất nổi tiếng của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm.
Thơ Đào Quốc Minh giữ một khoảng cách đối với các vấn đề thế sự hoặc thời gian thực tại. Hay nói đúng hơn, đây đó những tiếng vọng của chiến tranh, cái chết, sinh thái cũng có mặt trong thơ anh như những liên tưởng, gợi nhắc.