Nhấp nhửng đã bao nhiêu lần tìm về “Kỳ cùng một dòng sông” để mãi bốn giờ sáng hôm nay tôi mới lên đường sau những ngày lang thang trên đất “Hà thành”, từ “Thành ốc Cổ Loa”, rồi tha thẩn bên những vườn khế cơm Gia Lâm hay vùng đất sét Bát Tràng...
Anh viết cho em lời này chân thật Lời của tâm hồn, tiếng của trái tim Người đến với người, tình yêu trong trắng Với niềm tin ta hiểu nhau hơn Tình thương sẽ khoác áo dối lừaNếu nó không làm con người vươn lên nữa.
Mưa rơi rắc phấn trên đầuGiọt mưa như cũng tìm nhau ngỡ ngàngNgỡ là anh đến với emCó đằm thắm, có hờn ghen, dại khờCái hôn đến cả trong mơThì em đừng bắt anh chờ nữa em
Ngàn Nưa Ngàn Nưa Huyền thoạiMưa thu giăng giăng mây mờ phía ấyBà Triệu còn đây hào khí hùng thiêngNữ tướng vang danh ngợp trời cõi ViệtNhư còn đây trong bóng dáng các em tôi
Mẹ Tổ quốc mang “Máy bay giải cứu…”Lũ chúng bay lại nhũng nhiều vòi tiềnĐè mạng sống móc hầu dân khốn khóLương tâm người không bằng cả chó điênSự thật nhãn tiền đất trời sao dung thứDạ các người như vực thẳm hang sâuRượu ngươi uống có tanh mùi máuCon cháu lũ bay có kiêu hãnh ngẩng đầu?
Nửa năm sau, Liên được mẹ và anh chăm sóc nên sức khỏe hồi phục khá nhanh. Nếu chỉ nhìn gương mặt xinh đẹp, những đường cong nở nang của Liên thì không ai bảo là người bị tàn tật.Liên tỏ ra rất có nghị lực. Hàng ngày chăm chỉ luyện tập tự đứng lên, lần từng bước theo tay vịn bằng cây tre buộc từ trong nhà ra tới ngoài sân. Tuy vậy tập đi khá vất vả, có nhiều khi nhắc được bước chân lên thì toàn thân run lên bần bật, buốt nhói tận tim…
Mặc tất cả! Tôi đã yêu như chưa từng yêu thế. Dẫu đích kia không cùng, dẫu biển kia không bờ, dẫu dòng kia không bến, tôi yêu em bằng niềm tin và lòng mẫn cảm, với hành lý đơn sơ cùng sự say mê sáng tạo của Thượng đế ban cho, như kẻ hành hương về với miền hảo vọng và tự nhủ: Ta có Em… Ta có Em… dù bất cứ nơi đâu, thiên đường hay địa ngục, nơi rừng núi âm u hay biển rộng không cùng. Lúc nào Ta cũng có Em.
Ta không điên không khùng không hoang hoải, hồn mang mang như thực như mơ, đây thuyền ái gặp bờ tình cho em thành huyền diệu, nâng cung mê dìu dặt cung trầm, ta lạc vào ta, ta lạc vào em như chưa từng lạc, có phải lần đầu ta lạc cõi vô ưu?
Núi điệp trùng bồng bềnh giữa màn sương trắngNếp nhà sàn em thấp thoáng phía chân đồiGió hun hút khiến bao cây chè bối rốiNíu lấy những giọt sương chẳng chịu buông lơi Bếp lửa em than hồng còn vương sợi khóiSao khói lại lượn vòng không muốn rời xaSiêu nước đã sôi em bắc xuống pha tràMàu nước xanh lơ vị đậm đà ngọt chát
Thiên nhiên xanh của những miền đất trù phú bazan với nhiều triền đồi, dốc gió, rừng thông xanh, mây trắng, mưa hồng, dã quỳ vàng, cỏ nâu…luôn rất ấn tượng. Đến những cơn gió se se giữa thu kia cũng mang theo màu lam của sắc chiều ! Đà Lạt luôn làm tôi nhớ tới miền quê hương sơn cước Sapa nơi tuổi thơ của mình...
CÁM ƠN NGHỆ SĨ ĐIỆN ẢNH, NHÀ VĂN CẦM SƠN!
RẤT NHIỀU BỨC ẢNH CỦA NGÀY HÔM ĐÓ ĐÃ CÙNG VỚI BÀI NÓI CỦA TÔI LÀM NÊN KHÔNG KHÍ TƯƠI VUI, HÀO HỨNG CỦA BUỔI RA MẮT SÁCH! CHÚC MỪNG NHÀ THƠ LÊ TUẤN LỘC!
CÁM ƠN NHÀ VĂN CẦM SƠN VÀ BAN BIÊN TẬP ĐÃ ĐĂNG BÀI VIẾT NHÂN DỊP NHÀ THƠ NGUYỄN HUY HOÀNG RA MẮT TUYỂN THƠ VÀ TRUYỆN KÍ TẠI HỘI TRƯỜNG HỘI NHÀ BÁO VIỆT NAM!
Cũng cần cảm thông với ông Troussier. Nếu nói về thành tích trong quá khứ, ông Park Hang Seo không thể sánh với ông Troussier được. -Trong sự nghiệp huấn luyện đồ sộ của mình, giai đoạn thành công nhấ...