Điện thoại: 0913 269 931 - Zalo: 0964 131 807 - Email: soncam52@gmail.com.
12342345456734565678
Chào mừng bạn đã đến với trang Điện tử "Văn nghệ Công nhân" của Chi Hội Nhà văn Công nhân thuộc Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam & Hội Nhà văn Việt Nam.

Truyện ngắn

  • CUỘC ĐỜI KHÔNG ĐỊNH TRƯỚC

      Nói xong hắn khóc. Hắn ôm Nụ chặt vào lòng và cái ôm không phải là mẹ con mà là cái ôm định mệnh. Nước mắt hắn đã ướt đầm vai áo Nụ. Rừng chiều như sẫm hơn. Lũ chim chóc mọi ngày chưa về tổ, hôm đó như về sớm hơn. Khu rừng bỗng rộn ràng, Nụ nằm mơ với cơn mơ dịu nhẹ và bay bổng.
  • CHUYẾN TÀU ĐÊM BA MƯƠI

    Cho đến lúc này, Thạch mới trở về trạng thái bình thường. Và nhờ thế, anh chợt nhận ra cô gái đã xuống ga. Phải rồi, cô ta nói mẹ nằm ở bệnh viện đa khoa Vĩnh Yên. Thạch sững người khi chợt nghĩ đến cái áo, đã cho cô gái mượn… Với bản năng, Thạch vùng dậy. Anh đi nhanh ra cửa toa. Đoàn người lác đác trên sân ga. Anh nhảy xuống, chạy ra phía cửa ga. Không thấy cô gái đâu cả. Đầu Thạch nóng bừng. Thì ra một cô gái, trông như con nhà lành. Như một thiếu nữ vùng sơn cước. Ai ngờ…
  • NHỮNG ĐIỀU CÒN LẠI

    Sơn đã theo kịp đoàn người. Anh lọt vào giữa một rừng khăn tang, mắt ai cũng đỏ hoe, sụt sùi thương tiếc. Sơn thắc thỏm: Làm sao đám tang của một người nông dân mà đông đến thế? Hay đây là một sự trùng hợp ngẫu nhiên? Đang băn khoăn thì Sơn thấy Tâm từ trên đi xuống. Anh lao tới, hai người ôm chầm lấy nhau riết róng, Tâm nức nở: Sơn ơi, trước khi bác Nhâm mất cứ nhắc đến Sơn mãi…
  • BIỂN HÁT TÌNH CA

    Biển đang mờ đi, đang nhòa vào đêm. Sóng giăng giăng thành những đường sáng linh động, dồn đuổi nhau. Nghe dội lên tiếng hát trầm hùng của biển. Gió ào ạt từ ngoài khơi xô vào, dừng một giây vò rối tóc hai người, rồi bay lên rỡn đùa trên ngọn cây bàng đứng chênh vênh bên ghềnh đá.
  • ĐỂ DANH CHO ĐỜI

      Cái quyết định giả phong chức phó giám đốc sở cho trưởng phòng Phạm Phong không thể biến cái đám ma cho ông thành đám ma cấp phó sở thật nên các cơ quan ban ngành, các sở, các huyện của tỉnh không mang vòng hoa đến viếng ông. Người đọc điếu văn cho trưởng phòng Phạm Phong chính là giám đốc Quang Kha, đọc đến chức danh trưởng phòng, ông giám đốc đọc thành phó giám đốc Phạm Phong nhưng ông đọc rất khẽ nên không ai nghe thấy. Ông chỉ cần trưởng phòng Phạm Phong đang nằm trong quan tài kia nghe thấy mà thôi.
  • NGỌN LỬA TRÊN ĐÈO HOANG

    Người trai bỗng cởi bỏ áo, thận hình vạm vỡ, những bắp thịt lồ lộ trong ánh lửa bật bùng. Người con gái ngoan ngoãn để người trai bật những nút cúc bấm trên ngực áo, rồi cúi xuống. Trong ánh lửa rần rật, họ trần chụi như thuở mới lọt lòng cất tiếng khóc chào đời. Họ quấn lấy nhau, như hòa làm một, như chưa bao giờ được như vậy, họ quên hết mọi sự trên đời này, không vui, không buồn, không đau, không giận, không no, không đói…Chỉ còn một thứ duy nhất là…yêu.
  • ĐỂ ĐẠI BÀNG LÀM TỔ

    5. Ông Đô đã được toại nguyện: Khu thương mại ba tầng của Trung tâm xúc tiến thương mại Lam Sơn hoàn thành và đưa vào khải thác trước thời điểm ông nghỉ hưu. Tuy nhiên Vinaco chỉ thực hiện dự án đến đó. Phần tổ hợp văn phòng- khách sạn 15 tầng đã bị “lãng quên” mặc dù nhiều lần Sở Xây dựng nhắc nhở. Khai thác được dăm năm Vinaco đã bí mật chuyển nhượng cho một doanh nghiệp địa phương chuyên doanh hàng điện máy
  • NGƯỜI TỬ TẾ

    Nghe những lời ca tụng của Lễ, Nguyễn cảm thấy  nỗi buồn như được trút hết xuống  hồ Tây. Chả cứ gì việc cơ quan, xã hội mà ngay cả những chuyện buồn trong gia đình như cãi nhau với vợ hay giận dỗi với cô tình nhân xinh đẹp, Nguyễn đều gọi điện cho Lễ đến cái nhà hàng  bên hồ Tây thơ mộng vừa nhâm nhi loại rượu vang Pháp mà cả hai cùng ưa thích, vừa thổ lộ nỗi buồn của mình.
  • 22 BÔNG HOA CÚC TRẮNG

      Đêm định mệnh ấy, em mất đời con gái, cầm trong tay sáu mươi triệu đồng, một số tiền quá lớn. Người lâng lâng như bước trên mây, nửa sợ, nửa mừng, bước tiếp theo là địa ngục hay thiên đường. Chia cho chú hai mươi triệu trả công quản lý, dẫn mối, chú từ chối không nhận, chỉ đưa ra một yêu cầu: em đã bán xong đời con gái, phần còn lại hãy đặc ân cho chú hưởng một lần sãi. Em nghĩ, mình còn gì đâu mà giữ, bèn tặc lưỡi cho qua.
  • LỜI RU CỦA MẸ

    Nửa năm sau, Liên được mẹ và anh chăm sóc nên sức khỏe hồi phục khá nhanh. Nếu chỉ nhìn gương mặt xinh đẹp, những đường cong nở nang của Liên thì không ai bảo là người bị tàn tật.Liên tỏ ra rất có nghị lực. Hàng ngày chăm chỉ luyện tập tự đứng lên, lần từng bước theo tay vịn bằng cây tre buộc từ trong nhà ra tới ngoài sân. Tuy vậy tập đi khá vất vả, có nhiều khi nhắc được bước chân lên thì toàn thân run lên bần bật, buốt nhói tận tim…

« 11 12 13 14 16 18 19 20 21 » ( 25 )
Thống kê truy cập
Đang truy cập: 34
Trong ngày: 97
Trong tuần: 969
Lượt truy cập: 488025
BẢN QUYỀN THUỘC CHI HỘI NHÀ VĂN CÔNG NHÂN
Điện thoại liên hệ: 0913 269 931 - 0855 890 003 
Email liên hệ: Nhà văn Cầm Sơn: soncam52@gmail.com 
- Nhà Lý luận Phê bình Vũ Nho:  vunho121@gmail.com 
 
ĐƠN VỊ TRỰC THUỘC HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM VÀ TỔNG LIÊN ĐOÀN LAO ĐỘNG VIỆT NAM
- Chịu trách nhiệm xuất bản: Nhà thơ Lê Tuấn Lộc - Chi hội trưởng.
- Chịu trách nhiệm nội dung: Nhà văn Cầm Sơn - Trưởng Ban Truyền thông
- Đồng BT: Nhà văn, nhà Lý luận Phê bình Văn học - Phó Giáo sư, Tiến sĩ Vũ Nho.