Mẹ Tổ quốc mang “Máy bay giải cứu…”Lũ chúng bay lại nhũng nhiều vòi tiềnĐè mạng sống móc hầu dân khốn khóLương tâm người không bằng cả chó điênSự thật nhãn tiền đất trời sao dung thứDạ các người như vực thẳm hang sâuRượu ngươi uống có tanh mùi máuCon cháu lũ bay có kiêu hãnh ngẩng đầu?
Thế mà bây giờ bố con lão Cù dám làm chuyện động trời như vậy... A... hay bố con nó muốn làm nhục cái họ này? Nhưng cái họ này có làm gì bố con nhà lão ấy đâu nhỉ? Cái lão Nguyễn Hữu Cù hồi bé ngoài chọi quay sừng ra chẳng có gì là giỏi! Học thì dốt, ba năm mới lên nổi một lớp... Đi bộ đội hàng chục năm khi phục viên về vẫn là anh lính quèn, công trạng gì mà kể với làng, với họ?
Có một thời hoa cải Rực vàng bên bến sông Có một cô thôn nữ Mãi em không…lấy chồng Có một làng ven sông Có mảnh vườn hoa cải Có một người con gái Ươm nắng vàng mùa đông
Bắt tay quan kháchLẽ thường thế thôi Bắt tay người lạThay cho lời chào Bắt tay người quenMuốn sau gặp lại Bắt tay bạn hữuChung nhau nỗi niềm Bắt tay trẻ nhỏVỗ về nâng niu Chạm tay người yêuĐã bừng gan ruột Gặp tay hai mặtCó bắt tay không?
Xe đang chạy vào bức tranh giữ nướcnhững người vệ quốc năm xưanhư sến như tùng qua đèo vượt dốcgiết loài giặc kia tàn áctrở về năm tháng chói changbộ đội hành quânvào Viện Bảo tàng
Mở đầu bằng một lời hẹn, hay chính xác hơn là nhắc nhớ về một lời hẹn về Cầu Giấy trong mùa cốm mới. Cốm mới đã xanh làng Vòng/ Nếp Nhung đã xếp chặt nong. Nguyên liệu làm nên những hạt cốm dẻo thơm đặc biệt là lúa nếp, nhưng phải là “nếp cái hoa vàng” chứ không phải bất kì loại lúa nếp nào. Ở đây là lúa nếp Nhung, chắc là một tên gọi dân dã của địa phương.
Bầy sẻ nâu hóng hớt đầu cànhChùm phượng đỏ lặng thầm ngưng đọngTiếng ve chợt vỡ òa gắt gỏngTháng tư, hàng phượng hãy còn xanhNhững chiếc lá, như những bàn tayĐang vẫy gọi một điều gì đóChợt thấy xuân thì hây hây đỏTrên bóng người lẩn khuất quanh đây
Sông Lò chảy vắt ngang chiều Thanh HoáCó lẽ nào không về với Quan SơnTa tìm lại Na Mèo phiên chợ ấyMắt ai cười nghiêng ngả cả hoàng hôn. Tìm Pha Dua chuyện tình cũ say hơnMường Xia nhắc tháng ba mùa lễ hộiMàu áo cóm sáng bừng trời biên giớiBay bồng bềnh trong muôn nhịp xoè hoa.
Về thăm Đền Giếng trưa hèXanh Nghĩa Lĩnh một vùng quê Thậm Thình Trời vẫn cao, mây vẫn xanhSoi lòng giếng gặp mát lành như mơ Ngàn năm bóng dáng người xưaLên rừng, xuống biển nắng mưa ruột rà Xế chiều bóng núi trải xaRa về bỗng thấy lòng ta nhẹ nhàng Ngàn năm non nước Văn LangTrống đồng Ngọc Lũ âm vang đất trời.
Người bay về miền mây trắng Hồn tan vào với núi rừng Giữa những ngày hè rực nắng Bạn thơ, mắt lệ rưng rưng… Nhớ đêm xoè, vui ngày hội Bạn bè lên với Mai Châu Nhà sàn nghiêng nghiêng vách núi Uống cạn, hạnh ngộ, buồn đau…