Đông đã về đêm lạnhNgọn gió nào của anhCho bóng chiều rơi nghiêngBuồn riêng em phố nhỏHoang hoải lời của gióRu mãi bóng me giàEm trên phố nhạt nhòaKhông lời anh....gió gọi
Nỗi nhớ cồn lên như lửa biếcÁnh ngời mũi súng giữa bao la .Súng chắc trong tay dõi mắt nhìnMuôn sao lấp lánh sáng niềm tinỞ nơi xa ấy em có biết ?Sao thức cùng anh như mắt em !