Chiều tất niên bâng khuâng tờ lịch cuối sứ mệnh giao thời mong manh phận giấy chiếc lá cuối cùng ngạo nghễ sắp rơi ai hối tiếc, ai thờ ơ, ai buồn vui, sướng khổ vận xui, hên tựa cơn gió trêu đùa
Con lớn cùng tiếng súng, tiếng bomMười tám tuổi con đã thành người línhMười tám tuổi con bắt đầu xung trậnNhìn trời xanh qua ngang,dọc chiến hàoChưa bao giờ con thèm khát ước aoCon nhớ mẹ, nhớ đất đai làng đến thế!
Vạn Hòa quê mẹ dấu yêuCon về thăm lại giữa chiều thu sangNắng gom đổ giữa mùa vàngTrải "Đường Lịch Sử"☆ thênh thang lối vào. Hai hàng cau vút lên caoNhà xây san sát hàng rào như nhauCùng mang áo mới tươi màuHoa ban vào độ rủ nhau vươn cành.
Dạy con như gò nhôm, gò sắtKhi lớn lênCon tung cánh đường đời Nơi ấy đắm say Miệt mài gốm sứMòn vẹt mặt trờiMòn vẹt mặt trăngCạo trắng sương đêmGọt bay ngọn gióĐổi một đờiCho màu men sống lại… Đã một lầnBất chợt, xe lao, sấp mặt…Nhưng may saoKhông va vào người khác Thương con tôi khócNhưng, con ơiBiết mất để cònBiết đau để lớn Máu con loang sẫm đấtLại hừng lênMàu men ấy con tìm!
Xanh đến độ không gì xanh hơn thếCỏ với trời cứ ẩn dáng trong nhauThảo nguyên chạy đến khôn cùng giới hạnTa ngỡ ngàng hỏi cỏ: Chốn dừng đâu?Móng ngựa gõ khiến lòng ta chộn rộnCả bình nguyên bừng thức sáng long lanhĐàn Shanza trầm bổng lều du mụcNét môi cười sóng sánh đốt tim nhau.
Làm sao kiểm soát được tim anhXa xôi quá cách nào em tới được!Những kẻ đến sau và cả người đến trướcTrong thơ anh cứ bỏng cháy lời yêu. Em bừng bừng như đứng trước giàn thiêuLại phải nghĩ là tảng băng Bắc CựcEm tan chảy ngập tràn sông ký ứcMơ thuyền tình về với bến bờ yêu!
Em ngồi bên hiền như láAnh ngả mình trên cỏVà ngắm cả vòm đêm thanh thản dịu dàng qua khuôn mặt em.Nào cần đâu, vầng trăng vàng viên mãnSao đêm đủ sáng khiêm nhường cho anh nhìn emEm - máu thịt của tâm hồn anh gầnEm - ngôi sao xanh ẩn hiện cuối trời xaTóc em nở xòaGió mát.
Niềm tin gieo hạt nụ cười Thày như cánh hạc giữa trời mê say Thả hồn rong ruổi thơ bay Cạn dòng sông Mã, cháy tay gió Lào Trắng đầu mây ngủ chiêm bao Bừng trong khóe mắt… khát khao học trò!
Thành phố của tôi mang dáng một con tàu Luôn phải ngược chiều gió Tiếng động cơ và tiếng mìn phá đá Là âm thanh khát khao Tôi lớn cùng thành phố của tôi Thành phố của những người thợ mỏ Thành phố ngay bờ sóng vỗ Bàn chân người tiếp nối những gian lao
CÁM ƠN NGHỆ SĨ ĐIỆN ẢNH, NHÀ VĂN CẦM SƠN!
RẤT NHIỀU BỨC ẢNH CỦA NGÀY HÔM ĐÓ ĐÃ CÙNG VỚI BÀI NÓI CỦA TÔI LÀM NÊN KHÔNG KHÍ TƯƠI VUI, HÀO HỨNG CỦA BUỔI RA MẮT SÁCH! CHÚC MỪNG NHÀ THƠ LÊ TUẤN LỘC!
CÁM ƠN NHÀ VĂN CẦM SƠN VÀ BAN BIÊN TẬP ĐÃ ĐĂNG BÀI VIẾT NHÂN DỊP NHÀ THƠ NGUYỄN HUY HOÀNG RA MẮT TUYỂN THƠ VÀ TRUYỆN KÍ TẠI HỘI TRƯỜNG HỘI NHÀ BÁO VIỆT NAM!