Dải băng chuyền lượn lờ hình sóngnhững hòn Than đen mọngtheo băng chuyền từ đỉnh núi về đâyCầm hòn Than trên taycó cơn mưa giữa mùa chồm lên thác tung bờm trắngqua đêm công trường mất hướngmặt đường nhão nhoét bùn hoa
Gửi về em trong lúc xao lòng Như thời gian ngàn lần cách trở Trái đất ngừng một phút để chờ trông Về đâu em hay nhặt sắc thu không Buồn trong vắt giận hờn quên nhớ Con tàu cũ neo hồn vào bến cũ Bóng mưa chiều ngấn nẻo thu say
Dịu dàng ơi cúc họa mi Nết na duyên dáng đương thì thanh tân Em cầm ngọn bấc phù vân Hồn mơ mộng đến xanh ngằn ngặt xanh Lụa là cánh trắng mong manh Tinh khôi trong trẻo long lanh gọi mời Hoa xinh chúm chím miệng cười Nghiêng yêu chút cạn tháng mười vào Đông Dịu hiền chẳng ngại gió dông An nhiên hoa nở trong vòng tay thơ
Anh viết cho em lời này chân thật Lời của tâm hồn, tiếng của trái tim Người đến với người, tình yêu trong trắng Với niềm tin ta hiểu nhau hơn Tình thương sẽ khoác áo dối lừaNếu nó không làm con người vươn lên nữa.
Và tôi nhận thấy tất cả bọn họ đều đã là những kẻ hành hạ người thân của mình một cách đầy thù hận, đều là những kẻ giả nhân giả nghĩa, dối trá, lừa lọc, vu khống, ghen tị, ăn cắp, bịp bợm, đã làm mọi điều ô nhục xấu xa. Họ, chính họ là những người cha nhân hậu, những người vợ thủy chung, những cậu con trai có hiếu, những cô gái trẻ trong trắng, những thương gia lương thiện..., tất cả đều trở thành những người hoàn hảo do chính người thân của họ tô vẽ nên.
Sóng gió cuộc đời, may mà có bạnVin đỡ nhọc nhằn, cắn đắng sẻ chiaGian khó một thời, xem chừng đơn giảnDẫu có phôi pha, đâu thể chia lìa *Năm tháng đẩy đưa, đời nhiều ngã rẽVẫn cứ vô tư, bạn cũ lâu rồiTa thất bại, có gì đâu tránh néNhìn bạn bè, còn có đứa lôi thôi ...
Niềm khát vọng đâu chỉ vì cơm áoKhát khao mơ dân nước sánh bằng ngườiKhó khăn đấy vẫn nở cười rạng rỡVét túi chơi sang, gặp gỡ, chào mờiXe hơi đẹp, nhà cao, hàng hiệu mớiNgười đời trông mà chộn rộn ước mơĐêm lặng lẽ còn thẫn thờ trằn trọcMấy khi ngồi rảnh rỗi để đọc thơ
Ngàn Nưa Ngàn Nưa Huyền thoạiMưa thu giăng giăng mây mờ phía ấyBà Triệu còn đây hào khí hùng thiêngNữ tướng vang danh ngợp trời cõi ViệtNhư còn đây trong bóng dáng các em tôiNhững cô gái đẹp mắt ngời ngời thắm thiếtgiọng Nông Cống du dương đẫm tiếng ruộng tiếng rừng
Mưa rơi rắc phấn trên đầuGiọt mưa như cũng tìm nhau ngỡ ngàngNgỡ là anh đến với emCó đằm thắm, có hờn ghen, dại khờCái hôn đến cả trong mơThì em đừng bắt anh chờ nữa em
CÁM ƠN NGHỆ SĨ ĐIỆN ẢNH, NHÀ VĂN CẦM SƠN!
RẤT NHIỀU BỨC ẢNH CỦA NGÀY HÔM ĐÓ ĐÃ CÙNG VỚI BÀI NÓI CỦA TÔI LÀM NÊN KHÔNG KHÍ TƯƠI VUI, HÀO HỨNG CỦA BUỔI RA MẮT SÁCH! CHÚC MỪNG NHÀ THƠ LÊ TUẤN LỘC!
CÁM ƠN NHÀ VĂN CẦM SƠN VÀ BAN BIÊN TẬP ĐÃ ĐĂNG BÀI VIẾT NHÂN DỊP NHÀ THƠ NGUYỄN HUY HOÀNG RA MẮT TUYỂN THƠ VÀ TRUYỆN KÍ TẠI HỘI TRƯỜNG HỘI NHÀ BÁO VIỆT NAM!