Em ơi! Một năm Hội Tú Mường chỉ có một lầnMột năm em ơi nhớ mà về đây chơi với anh, với hộiƠ này, làm sao em cứ giữ chặt ngón tay anh trên cái núm ngực em đấyƠ! Cái đầu anh con ma rượu nó vặt đi đâu mất rồiChỉ còn cái nửa dưới người anh run run thôi em ơi
Đá Đĩa“Đá Đĩa” diệu kỳ đất Phú Yên*Phun trào thạch nhũ tựa thần tiênDung nham núi lửa từ lòng đấtCột trụ xếp chồng đến vạn niên* Các dòng nham thạch phun trào hình thành những khối đáxêp chồng như một kiến trúc độc đáo tạo nên ghềnh Đá Đĩaở Phú Yên.
Cuối năm gói lại đầy vơi"Tất niên " ngõ phố cùng ngồi bên nhauChén vui san với chén sầuRót cho đầy đặn tình sâu láng giềngThương nhau "tối lửa tắt đèn "Nào đâu đã để lụy phiền đến nhauXa quê, chung cảnh "bí bầu"Tóc sương chụm với tóc màu rạ rơm
Xếp áo đỏ xanhLũ cào cào nép nghiêng bờ cỏ. Sương chùng mắt gióBầy nghé lon xon theo mẹ về chuồng. Có tiếng gọi mơ như tiếng gọi hồnNgười uống trăng đồi gió!
Bàn tay em ngây thơ nhỏ nhắnVượt Trường Sơn nắp ống xăng dầuBom đằng trước đạn đằng sauEm lên lỏi có từng ngày hạnh phúcMỗi trận sốt rừng chia nhau viên thuốcTia chớp bay qua mất mấy mạng ngườiKhông một vết thương em về với cuộc đờiHơn cả huân chương trên ngực
Ruộng vườn cây trái còn đâu nữaXe cộ ngập chìm khắp đó đâyNúi lở vùi người đường đất hỏngBao vùng cô lập nước và mây*Con trong đói rét trông chờ mẹChồng mất vợ con nước mắt đầyLâm cảnh long đong bao khốn khóMở lòng xin hãy góp chung tay.