Ta uống rượu rượu uống taNgoài kia trời đất giao hoà vào XuânĐể tìm về nỗi gian truânCái thời trai trẻ tòng quân diệt thùTháng ngày đồi núi thâm uLuồn sâu đánh địch chiến khu đã từngNhững đêm sốt rét mưa rừngChia nhau điếu thuốc vui mừng nhận thưCùng nhau chia sẻ đời tưHẹn gả em gái nếu như trở vềGiặc tan rồi đây đất quêĐói nghèo sơ xác bộn bề khó khăn
Kể từ ánh mắt nhìn nhau Ai têm cánh phượng cho trầu đỏ môi Mắt răm liếc vẹt nụ cười Trăng cong vồng ngực đập lời thiết tha Ba tầm, quán dốc, gốc đa Mớ ba, mớ bẩy người ta sang đò Xuân xưa ai đã hẹn hò Để ai hoang đợi, cánh cò… bơ vơ Âm thầm giấu nhớ vào thơ Uống lời Quan họ… đến giờ còn say
Ông không chỉ nổi danh bởi làm thơ hay (đặc biệt là lục bát), viết thư pháp rất xuất sắc... mà còn được nhiều người biết danh và ngưỡng mộ bởi tính tình xuề xoà, hòa đồng, giản đơn, lãng tử, khác người đến độ..."kinh dị". Và chính ông đã tự hào (hay tự trào) mà tự nhận về mình cái danh hiệu "Dị nhân".
Ngày 05 tháng 11 vừa qua, Ban liên lạc Tổ chức cuộc gặp mặt các cựu học sinh Kỷ niệm 57 năm ngày thành lập trường cấp II Thục Luyện. Có 5 thày cô giáo và 30 cựu học trò tới dự. Tổ chức được và đến dự được đều là rất đáng quý bởi ai cũng đã vào cái tuổi “Thất thập cổ lai hy” rồi...
Cho em về lại ngày xưa Anh xin bớt mấy năm vừa trôi qua Nhìn khung ảnh cưới đôi ta Ngỡ từ lâu lắm, em là của anhNày em cô gái " Thanh Thần" Lời ngoan xâm lấn lòng anh mất rồi Chiếu tình em cuộn về xuôi Bến thơ đang đợi, thuyền ơi cứ vềQuẳng nốt đi nửa câu thề Tình hờ hững trả hết về ngày xưa... Chỉ cần giữ lại đêm mưa Làm cho ướt lại tình vừa mới khô...!
Trở Về Với Mẹ Ta Thôi là một bài thơ chứa đựng nhiều cảm xúc của nhà thơ Đồng Đức Bốn. Đây là một thi phẩm giá trị chạm bài trái tim bạn đọc sâu sắc khi bày tỏ sự biết ơn cùng lòng thương xót cho người mẹ cả một đời hi sinh cho mình. Đọc thơ, ta không ngăn nổi niềm xúc động mạnh mẽ qua những vần thơ của ông.