Suốt những năm tháng tha hương vật lộn kiếm bát cơm manh áo, với bệnh tật để vươn lên trở thành giám đốc của một doanh nghiệp thành đạt chẳng dễ dàng gì. Dường như mỗi đắng cay ngọt bùi, mỗi thất bại hay thành công anh đều thấy có cô ở bên anh.
Tan cuộc về đến nhàBố mẹ và ông bàĐã đang bày mâm cỗGiữa sân trải chiếu hoaBánh dẻo và bánh nướngChuối, hồng, xoài, bưởi, naÔng Trăng như sà xuốngCùng vui với cả nhà.
Phía sau vòm lá đỏMây mùa đông cuối trờiMẹ vừa nhen bếp lửaTrời êm như chiếc nôi Trên cành cao nở thắmMột vầng hoa màu hồngNắng non tơ rung cánhCon ngước nhìn trời xuân
Biển cấm rẽ lối này Xe ông bà châm chướcVì ông bà tuổi nhiềuTiền lương thì lại ítCông an phải biết điều Cả nhà phen cười rộBà ôm thằng cháu yêuBà thưởng cho gói kẹoVì Công an biết điều. M.D.T
Bố mẹ bé chuyển nhàĐến một nơi mới mẻMọi người trong gia đìnhSao mà vui thế nhỉ? Nhà mặt đường cao tầngBé có sẵn một phòngMáy tính, cùng giường, chănLego theo làm bạn
Viết cho trẻ thơ câu chữ không thể dài dòng. Phải để cho trẻ thơ dễ đọc, dễ nhớ và từ đó yêu thích thơ. Câu chữ, vì thế phải ngắn gọn, tinh giản, có sức mạnh của sự bùng nổ (kiệm chữ, giàu ý). Thơ của Nguyễn Tùng Minh trong tập Kiến Con thường ngắn. Ông lựa chọn thể thơ 3 chữ (1 bài), 4 chữ (17 bài), 5 chữ (29 bài), 6 chữ (6 bài), phối hợp ngắn dài (1 bài). Đó là cách “đếm” có vẻ như rất thủ công của tôi.
Mùa thu ở thành phố mát dịu, bờ tường xi măng không nóng bỏng như mùa hè nên bốn dây mướp bám vào bức tường nhà Tôm vươn lên. Những cái tay mướp đầu tiên vươn dài như múa trong gió rồi xoăn lại bám chặt vào những vết ghồ ghề trên tường.