Ái Nhân
VỚT TRĂNG
giá trăng cứ khuyết đừng tròn
để tôi được ước, em còn nhớ tôi
duyên trầu sao chóng nhạt vôi
bờ môi chẳng thắm, mây trôi nẻo nào?
lững lờ trăng tít trên cao
câu yêu ngơ ngác chênh chao dỗi hờn
mưa đêm núi lở đầu nguồn
sông đau ngầu đục sóng cuồn bến thơ
giữa dòng hòn cuội tơ hơ
ở trần trọn kiếp bơ vơ phận mình
trăng rơi đáy nước vô tình
chiêm bao có kẻ đi rình… vớt trăng
VẦNG TRĂNG CHIẾC NÓN
Chỉ nghe em hát mấy lời
Vầng trăng hay "chiếc nón trôi" giữa trời
Em ơi! anh cứ bồi hồi
Phải đâu chiếc nón giữa trời là em
Hôm nay mười sáu trăng treo
Ngày mai mười tám… trăng chèo thuyền ai ?
Vần thơ như tiếng thở dài
Em đừng hát nữa người ngoài họ nghe
Một mình dạo dưới hàng me
Tiếng lòng anh giống tiếng ve xạc xào
Ngước nhìn trăng giữa trời cao
Ngỡ như gương mặt em chào đón anh!
MỘNG DU
Trăng như thiếu nữ mộng du
Đê mê, quyến rũ hồ thu khỏa mình
Ngẩn ngơ thi sĩ đa tình
Hồn hoang cánh gió đằm mình cõi mây
Ngập tràn đắm đuối mê say
Theo trăng xuống tắm…ngất ngây, ngỡ ngàng!
Vần thơ rát ánh trăng vàng
Cởi trần câu tứ... ôm nàng mộng du
TRĂNG HOA
giọt trăng đọng ở bờ mi
gió trăng buôn chuyện thầm thì đầu hiên
đa tình liếc mắt trăng nghiêng
dõi tìm hun hút trăng biền biệt xa.
ngẩn ngơ sương lạnh trăng tà
duyên ai cô quạnh, trăng già… lửng lơ
giữa trời mộng, giữa tình thơ
giấu cô đơn cứ lẳng lơ… trăng cười
nhạt phai nhan sắc giữa trời
lang thang đêm lạnh muôn đời trăng hoa
LOÃNG TRĂNG
ơ “Trăng” ngả ngớn bên cầu
khỏa thân loãng cả bể dâu nỗi niềm
đằm mình “Trăng” tắm như tiên
nén lòng sao chẳng bình yên đáy hồn?
lơ phơ xanh ướt gió nồm
miên man trăng khỏa rõ mồn một “Trăng”
lả lơi đắm đuối thị Hằng
thế gian trăng – cuội – đá vàng …
loãng tan!
LÊN MƠ
gom trăng làm đệm em nằm
chuốt mây se sợi tơ tằm dệt chăn
sắc cầu vồng nhuộm áo khăn
tặng cho em hũ rượu tăm hồn mình
sao em lại cứ vô tình
dửng dưng ngoảnh mặt tội tình thơ đau
xuân hừng ngào ngạt hương cau
ban mai sương sớm khoe màu long lanh
lững lờ bay giữa thiên thanh
mây ơi dừng lại cho xanh tóc nàng
nắng non xin cứ rỡ ràng
lung linh ánh mắt mơ màng em trao
say cười trong giấc chiêm bao
gối tay em rót ngọt ngào… lên yêu
NHẮM TRĂNG
thu tàn vời vợi heo may
uống cho túy lúy đêm say quay cuồng
ta mình hai kẻ ly hương
gặp nhau là phúc giữa đường nhân gian
vô thường đã hợp, lại tan
mai sau biết có bình an kiếp này
nhắm đi nốt miếng trăng gày
nghiêng chai dâu bể, cạn ngày vô minh
trên đời sướng nhất Lưu Linh
say tràn sáng tối nhục vinh chẳng màng
mơ đi ơi mắt trăng vàng
bao nhiêu con gái rỡ ràng kiêu sa
lỡ thời lạc bước bôn ba
rượu - thơ ngơ ngất… trăng - hoa – mây - trời
ẢO HUYỀN
Vầng trăng trèo lên đỉnh dốc
Vô duyên mây trắng lỡ làng
Đa tình heo may vồn vã
Buông lời miên khúc mênh mang
Luênh loang ánh vàng mặt nước
Sóng trào mắt biếc xôn xao
Cồn cào tim yêu thổn thức
Mơ màng lên đỉnh chiêm bao
Em cười lung linh huyền ảo
Gieo vào thơ ánh trăng sao
Thiên đường mộng mơ đẹp quá
Tưng bừng lên những khát khao
Hân hoan hồng hào mắt chữ
Ngập ngừng câu tứ phân vân
Dâng em tình nồng say đắm
Rỡ ràng trinh trắng thanh tân
A.N
Người gửi / điện thoại