Nguyễn Hiếu
NHÂN DÂN
1.
Nhân dân là ai ?
Là tất cả chúng ta
Là anh và em
Là ngừơi ăn mày đang lang thang ngoài ngõ
Là kẻ đi cúp phóng ào ào giữa phố
Là tất cả 100 quả trứng trong bọc mẹ Âu Cơ
Là Thạch Sanh
Là Hoàng Trìu
Là con Tấm, là già Đa
Là hai triệu rưởi người chết đói năm 45
Và cũng năm 45 hớn hở đi biểu tình
Là kẻ xếp hàng chen lấn khi đong gạo
Cũng là người hoan hô đón các vị nguyên thủ
Là bác đạp xích lô áo rách
Và anh lính đứng nghiêm trước lăng Bác
Là kẻ nằm la liệt trước sân ga
Cũng là người đào hầm dấu cán bộ
Là người vác cả cỗ hậu sự
Để lát đường cho xe qua
Cũng là kẻ đào đá trên đường tầu về xây nền nhà
Là kẻ bỏ chiếc nhẫn cuối cùng cho tuần lễ vàng
Và mong ngóng nhỏ nhoi hai con số đề mỗi chiều về
Là kẻ to mồm nhất khi xem bóng đá
Và im như thóc khi ngồi giữa hội trường
Là anh lính cởi trần giữ đảo Trường Sa
Và anh bộ đội da vàng ém mình trên chốt 412
Nhân dân khom lưng cấy lúa
Ăn vội vàng miếng cơm quá nhỏ
Để kịp giờ vào ca
Cúi khom lưng cõng mọi chế độ
Và ở trong những căn nhà bé nhất
Trong chiến tranh là người đi đầu
Ngày hoà bình thì hưởng cuối
Trong chiến tranh mở hết lòng mình để đón mọi người
Hòa Bình về chỉ xin một việc làm đi đủ trăm cửa
Nhân dân làm nên mọi việc tầy trời
Nhưng bị bắt bẻ trong từng chữ kí
2.
Nhân dân như vầng trăng
Khi tròn khi khuyết
Nhân dân như trái đất
Có cả Kim tự tháp
Và hoa vòi voi
Nhân dân như mặt trời
Nóng rát và nồng ấm
Nhân dân như biển khơi
Chứa sóng cồn và sóng ru êm ả
Nhân dân như đất rẻo trong tay chính phủ
Có thể thành bất cứ hình gì
Nhưng là gì và cho dù lúc nào
Nhân dân vẫn là nhân dân
Là mặt nước
Đủ sức nâng thuyền và lật thuyền
3
Hôm nay nhân dân vẫn bị tấn công
Trên tàu ,trên xe
Trong cửa hàng bách hóa
Bằng giá cả mỗi ngày một tăng
Bằng video nhảm nhí, nhố nhăng
Bằng sách trinh thám và vụ án
Bằng ước vọng xa xôi, đỏ đen
Trong tiếng nhạc xập xình xổ số
Bằng sự đập vỡ đền chùa và những tấm bia
Bằng sự quên lãng dần những làn quan họ
Quên dần những ngày hội, buổi vào mùa
Cây đa, giếng nước mất dần
Bằng sự dối lừa và ngon ngọt
Che đậy lòng tham của những Tô Duy
Vơ vét và đục khoét
Miệng vẫn lầu bầu “nhân dân”
4
Nhà thơ biết làm gì
Khi dòng thơ chỉ còn lại là thơ
Nhưng dẫu sao vẫn cần lên tiếng
Để câu chữ này nằm trong đơn truy tố
Đủ sức cho thơ mang lời phẫn nộ
Hãy bảo vệ nhân dân
Bằng luật pháp và bằng văn hóa
Bằng công bằng và bằng chính trị
Khẩu hiệu đủ rồi
Nên dùng băng và biểu ngữ để may áo may quần
Cái đúng, cái sai phải lấy đói no của dân làm chuẩn mực
Hãy bảo vệ nhân dân
Như xưa kia nhân dân bảo vệ Đảng
Niềm tin đã đi xa sẽ trở về
Khi Đảng hiện ra đúng như nhân dân mong ước
Ngày 6/6/1988
Nguyễn Hiếu