Ái Nhân
THU TRONG MẮT NÂU
Anh đi tìm mùa thu
thu em ở đâu?
gặp mắt nâu
thăm thẳm…
Heo may xanh
thiên thanh mê đắm hồn người
Nắng đong đưa
sương long lanh cười
mặt ao cá quẫy
nỗi buồn cong lá đánh võng lưng mùa
lững lờ dòng sông chập chờn sóng lúa
mướt mát trăng thanh mênh mông gió hát
Em lỡ thì xuân
đắng cay
chua chat…
Thu vợi vời trong khao khát mắt nâu.
CHÁY GIẤC MƠ XA
Se sắt buồn
giấu thơ trong ngực
mắt đêm sâu thao thức
rưng rức đợi trăng
Ngơ ngóng tay măng
thắp cô đơn
soi vào tim rạn vỡ
tin yêu
lầm lỡ
ngờ vực…
tình yêu là gì có thực hay hư?
Tháng tám rồi sao ngâu còn dư lệ
thương ngày dĩ vãng xa xôi
chát đắng bờ môi
tơ vò rắm rối
lối em về xao xác
thu rơi…
Lơ đãng mây trôi
hoang hoải
ngõ phố ngỡ dài hơn dạo trước
nhói đau trong trái tim mang đầy vết xước
đốm lửa chập chờn cháy… giấc mơ xa
ƠI DỊU DÀNG
Hoàng hôn tím giăng đầy mắt biếc
Nỗi niềm riêng thao thiết…
vỗ bờ
Em bên biển
Ngẩn ngơ bóng núi
Gió hoang vu lầm lũi
Thẫn thờ…
Biển xanh thẳm
Mắt mộng mơ ngóng đợi
Em khạo khờ vời vợi cả tin
Lời của gió như lời yêu thương ngỏ
Xuân rộn ràng hớn hở tiếng chim
Hoàng hôn tím
Em tìm gì phía biển?
Hải âu bay hay cánh sóng vỗ trời
Lời của gió là lời yêu anh đó
Ơi dịu dàng…
Có thấu tình anh không?
HƯƠNG CỐM
Nắng vàng nhuộm óng màu thu
Thoảng như trong gió lời ru ngọt ngào
Câu thương níu ngọn trúc đào
Mắt trăng rưng rức soi vào trang thơ
Ánh vàng gieo xuống giấc mơ
Giơ tay bắt gió vu vơ mỉm cười
Em như cốm mới gọi mời
Lá sen xanh vẫy mây vời vợi xanh
Thơm nồng hương nếp long lanh
Tinh khôi hoa sữa trong lành quyện trăng
Tưng bừng chân sáo dung dăng
Nghiêng nghiêng mái tóc thung thăng… buộc tình
DUYÊN THU
Thu vàng cúc nở hoa vàng
Giọt trăng lênh loáng hân hoan mắt cười
Xốn xang thao thiết lòng người
Môi thơ tươi rói khoe mười ánh trăng
Dịu dàng thơ hóa tay măng
Vuốt ve lên trắng da căng má hường
Cây mơ mọc giữa vô thường
Ngát xanh mơ ước thiên đường ái ân
Kiếp người đâu chỉ phù vân
Yêu thương nhau nhé vẫn gẫn dẫu xa
Rộng dài trời đất bao la
Trái tim nhân ái nở hoa dâng đời
MẤT MÙA
Hạ tàn sen bỏ đi tu
Ngẩn ngơ tháng tám vàng ru trái bòng
Sang sông “con sáo sổ lồng”
Bao nhiêu “con xít” hư không… đắm đò
Đồng xanh cô lẻ bóng cò
Hoe hoe lúa sớm thập thò trổ bông
Tảo tần ngơ ngác Thần nông
Một mình tát nước mà trông cuối trời
Em đi mang hết nụ cười
Héo hon cả vụ tháng mười… con trai!
A.N