Lê Thanh Hùng
CHÙM THƠ VÀO HẠ
Mùa ly biệt cũng là mùa gặp gỡ
Tình yêu đến từ đâu không rõ
Mà lắng sâu từng tháng, từng ngày
Chắc từ đó, mơ hồ từ đó
Em đứng bên đường, nắng trong tay
Đâu phải vô tình không duyên nợ
Gió vu vơ, lạc buổi dại khờ
Một hôm hoa cúc nhà em nở
Để chiều về anh hát bâng quơ
Chỉ một lần thôi, hoa nắng đậu
Trên môi em, ngọt lịm trưa hè
Bao nhiêu chuyện ngày thường ẩn giấu
Bỗng dịu dàng nghe một tiếng ve
Mùa ly biệt cũng là gặp gỡ
Khi phượng hồng cháy đỏ nồng nàn
Người trở lại theo mùa thương nhớ
Đong đầy năm tháng bến thời gian
Hạnh phúc chín tràn trong ước hẹn
Ngượng ngùng chao, nóng bỏng vụng về
Ai cố giấu nỗi buồn e thẹn
Bùng nổ đêm, rối lẫn câu thề…
Trong chiều giã biệt
Sao em cứ dùng dằng trong một chữ …
Tiền đề cho câu hỏi, tại vì sao?
Đừng nói vậy, này em, đừng lưỡng lự
Chia tay nhau, còn sấp ngửa ngọt ngào
*
Đâu đó ân tình, nặng lòng níu giữ
Dẫu biết đời, còn lại những chênh chao
Lời hẹn cũ, vọng bên đời ngấp ngứ
Biết đắng cay, còn oằn đẫm sắc màu
*
Em bước qua đường, ngập ngừng do dự
Lối mòn xưa, ta đã đến tìm nhau
Đường ký ức, đang dội về tràn ứ ...
Để lại câu thơ, tướp nát, cũ nhàu
*
Để lại một trời lộng chiều lãng đãng
Mây núi giăng giăng, dấu hỏi lặng thầm
Bờ cỏ biếc, đọng chút gì lãng mạn
Của mối tình đầu, lóng lánh, xa xăm
*
Thì em ơi, hãy quên đi lời hẹn
Một sợi tình giăng, nối buột thời gian
Nghe tiếng gọi, sao mơ hồ, lỏn lẻn
Bên bến tình xưa, bổi hổi ngập tràn ...
Tuổi thơ trong mùa nắng hạn
Trăng mười bốn, buông lơi bãi vắng
Ngày hè trôi trong tiếng ve ngân
Mùa nắng hạn, thời gian ngưng lặng
Nắng vàng đâu? cỏ úa đầy sân
*
Tuổi thơ giờ không như xưa nữa
Cũng khẳng khiu trong gió trên đồng
Cánh đồng khát, nỗi niềm chan chứa
Trắng một màu, bạc thếch, mênh mông
*
Cánh diều đứt, treo ngang nỗi nhớ
Bập bùng bay, lả tả bến sông
Trống hoang hoác, phất phơ dây nhợ
Dòng sông khô, bức bối oi nồng
*
Nhặt phân bò, kéo lê bao nhựa
Tuổi thơ em, chia sớt cái nghèo
Của mẹ cha một đời chất chứa
Năm mất mùa, cây trái quắt queo
*
Trăng mười bốn, sáng màu cỏ úa
Sáng đồng xa, kỳ vọng vụ mùa
Năm mới, bớt nhọc nhằn trầy trụa
Dân nghèo, thôi may rủi, được thua ...
L.T.H