Ái Nhân
BẬP BÙNG THU
chao chát nắng
níu mùa xanh dừng lại
lối quen xưa hoang hoải đợi… mơ màng
mây trễ nải
heo may ngần ngại
Nắng phai vàng hoa dại bập bùng thu…
hoàng hôn lỡ làng
ngơ ngẩn tiếng chim cu
thao thiết gọi…
lời thu da diết quá
bâng khuâng lá rơi sang miền xa lạ
hân hoan cúc rộ vàng vồn vã
hoa sữa thơm nồng ngan ngát dậy…
lời thu
HƯƠNG CỐM
Nắng vàng nhuộm óng màu thu
Thoảng như trong gió lời ru ngọt ngào
Câu thương níu ngọn trúc đào
Mắt trăng rưng rức soi vào tim thơ
Ánh vàng gieo xuống giấc mơ
Giơ tay bắt lấy, vu vơ mỉm cười
Em như cốm mới gọi mời
Lá sen xanh vẫy, mây vời vợi xanh
Thơm nồng hương nếp long lanh
Tinh khôi hoa sữa trong lành quện trăng
Tưng bừng chân sáo dung dăng
Nghiêng nghiêng mái tóc thung thăng thả tình
MẮT CÚC
Chần chừ rồi cũng thu sang
Heo se se lạnh miên man nắng vàng
Thiên thanh khoe áo lụa làng
Thu chan muôn ánh mơ màng lên thơ
Sắc trời xanh thắm mộng mơ
Tủi thân lẻ bạn bơ vơ ngóng chờ
Chân mây tít tắp xa mờ
Bóng chim, tăm cá như tờ… hư không
Thoắt cười, chớp mắt là đông
Cánh chim biền biệt mênh mông phương nào?
Sen tàn lỡ hẹn chiêm bao
Rưng rưng mắt cúc nôn nao… sang mùa
MỘNG DU
Giấu tình trong mắt thu
Phiêu du hồn chim nhạn
Kết gió trăng bè bạn
Lang thang bốn trời thỏa kiếp rong chơi
Mộng du thơ yêu
Tình xanh diệu vợi
Dịu dàng lời yêu
Thiết tha mong đợi
Nỗi nhớ vàng trong mắt cúc chơi vơi
Thu ru tình lên biếc liễu lả lơi
Trang ký ức ánh mắt còn đau đáu
Nỗi nhớ nép vào tim nương náu
Mơ gặp thu nào ta mới tuổi hai mươi
Thu si tình rưng rức nhớ khôn nguôi!
DUYÊN THU
Thu vàng cúc nở hoa vàng
Giọt trăng lênh loáng hân hoan mắt cười
Xốn xang thao thiết lòng người
Môi thơ tươi rói khoe mười ánh trăng
Dịu dàng thơ hóa tay măng
Vuốt ve lên trắng da căng má hường
Cây mơ mọc giữa vô thường
Ngát xanh mơ ước thiên đường ái ân
Kiếp người đâu chỉ phù vân
Yêu thương nhau nhé vẫn gẫn dẫu xa
Rộng dài trời đất bao la
Trái tim nhân ái nở hoa dâng đời
A.N