Nguyễn Trác
MỘT NGÀY THÀNH PHỐ
Ngày một lượt đi làm
Là một ngày anh có Hồ Gươm
Lẵng hoa đẹp giữa lòng thành phố (*)
Đây Hồ Gươm
Huyền thoại sáu trăm năm
Cây cầu đón nắng mai
Và ngọn bút tiền nhân
Viết lên trời xanh sử hồng Đại Việt
Những ông già sớm sớm chạy đua với thời gian trên nóc nhà Bưu điện
Cô gái tan ca chải lại mái đầu
Áo bạt hoa lộc vừng trái tim mười sáu tuổi
Hòa vào bình minh những chú chim câu
Giữa bao nhiêu khắc nghiệt đời sống
Em-sự- dịu- dàng- bền- bỉ-thẳm- sâu
Bên lịch sử người già
Có lịch sử tơ non đang hiển hiện
Đây Hồ Gươm
Nắng vai người khắc triện
Chàng trai quê ra bán rong đồ nhựa
Mang tất cả sự tương phản thời mình vào tháp cổ trú mưa
Niềm bí ẩn tuổi thơ
Niềm bí ẩn ngày mưa
Anh hít đầy ngực mình ngọn gió từ ngoài tháp
Và mang nó vào ngày làm việc mới
Ngọn gió nhắc người anh hùng Lê Lợi
Khi ngang qua bầu trời
Nhắc thanh gươm tổ tiên
Rùa thiêng đang gìn giữ
Đây Đông Đô đây Thăng Long đây Hà Nội…(**)
Đây một ngày thành phố lên ngôi.
______________________
(*) Ý thơ một nhà thơ nước ngoài
(**)Trích lời bài hát “Người Hà Nội” của Nguyễn Đình Thi.
SAU TÁCH CÀ PHÊ
Sau tách cà phê như lạc lõng
Anh đi tìm bánh trôi nóng mùa đông
Qua những Restaurant sang trọng
Những con đường tấp nập Đồng Xuân
Đêm nay cả hai ta chợt buồn
Giữa phố phường sầm uất
Đêm nay tiếng ông già mù tầm quất
Gọi về muôn năm
Anh nhớ những trang văn Vũ Bằng, Vũ Trọng Phụng, Nguyễn Tuân
Nhớ khi ở rừng thèm da diết một món ăn Hà Nội
Nhớ vị cay của gừng - nhất là cái nóng
Bát bánh trôi nghèo nơi góc phố khuya
Nghe đài báo ngày mai rét đậm
Những con chim có thể lạc lối về
Anh bảo-đôi khi chúng ta như loài chim lẩn thẩn
Cứ đùng đùng vỗ cánh thiên di
Và đêm nay anh quyết kéo tôi đi
Tìm bánh trôi như tìm điều sắp mất
Không phải thuở hàn vi của mỗi cá nhân mà mạch sống lâu bền trời đất
Nhắc cho ta khỏi lạc lối về.
Hà Nội 1997
NGÀY NGÀY
Cầu Long Biên
Hơn cả một cây cầu
Những đôi lứa đến đây chụp ảnh
Gắn hạnh phúc đời mình
Vào quá khứ cha ông
Những người bán hàng rong
Gắn lao động nhọc nhằn
Vào sắt thép trăm năm
Những du khách
Tìm sức mạnh Việt Nam
Trên từng đứt gãy…
Cầu Long Biên
Vượt qua những nông sâu
Ngày ngày mang tiếng chuông chùa Bồ Đề sang sông
Như mang lẽ huyền vi
Đến mỗi cuộc đời
HỒ THIỀN QUANG
Hồ Thiền Quang
Hoa phượng đỏ bờ chiều
Một chút rừng trong phố
Mấy cụm bèo trôi
Một chút làng trong phố
Chú bé đi câu
Và xâu cá chép tươi
Trên ghi đông xe đạp
Một chút tuổi thơ ta
Óng ánh
HỒ GƯƠM
Hồ Gươm
Nơi Lê Lợi thuận thiên
Trả gươm cầm bút
Ta còn nghe vọng tiếng tổ tiên
Nơi cha ông khao khát bình yên
Với Đài Nghiên, Tháp Bút
Và ban mai trên cầu Thê Húc
Thăng Long mang gương mặt người hiền
Trên quảng trường Đông Kinh nghĩa thục
Ta gặp em cắp sách đến trường
Trong đền Ngọc Sơn
Lịch sử ngát mùi hương
Những con đường rợp bóng cây xanh
Nơi vẻ đẹp Tràng An
Và truyền thuyết linh thiêng
Hòa trong sắc đỏ lộc vừng
Sâu lắng hồn sông núi nghìn năm
N.T