Dọc đại lộ Hùng Vương, thành phố Ngã ba sôngKhông giống với bất cứ thành phố nào trên Đất ViệtBa sông chảy về đây hợp một dòng thao thiếtNhư trục đường thành phố cánh tay giơĐất cội nguồn khởi từ Mẹ Âu CơTrăm giọt máu nở ra từ một bọcTrên bến Hạc biển còn phơi con ốcThổi ù ù tiếng gió tự nghìn năm
Ai vội gần ai vội xaDọc Nam ngang Bắc mà qua lối nàyNghe lời xưa vọng đâu đâyVòng cung Tam Điệp khắc đầy sử xanh Dốc Xây không đắp mà thànhPhì phò nỗi bạn rành rành nỗi taTrùng non cỏ thẫm ngàn hoaNhỏ to dài ngắn đều qua lối này
Mỏng manh cánh trắng tinh khôiVẫn lung linh giữa núi đồi Trường Sơn Dù bom đạn vẫn không sờnBa lô nặng trĩu keo sơn nghĩa tình Đỏ trời rực ánh bình minhTím, xanh, vàng rực dáng hình mộng mơChiều nay bom đạn bất ngờCướp đi mười đoá lan thơ dịu dàngEm là ngọc, em là vàngEm là hoàng hậu mơ màng thuỷ chungEm là ánh mắt ngắm trôngEm là câu hát say lòng ngày xaEm là nhạc của hồn taĐẹp sao tên gọi em là phong lan
Ngút ngàn xanh thẫm Lam KinhMênh mang trời đất uy linh cõi đờiCây Đa Tình gợi đầy vơiChìm trong cổ sử mà vời vợi nayRọi trong thiên hạ tháng ngàyVĩnh Lăng Bia mộ đặn đầy sử thiChốn hoang dã vượt hiểm nguyLam Sơn dấy nghĩa uy nghi dưới cờVương Thần bàn luận quân cơNằm gai nếm mật những tờ mờ sương
Phải đóng kịch suốt ngày, suốt tháng, suốt nămcòn đâu thời gian suy nghĩ cho riêng mình ...Tất cả bị cuốn hút trong dòng thác đồng tiền.Câu chuyện cũng quẩn quanh làm ăn, tính toán. Ôi! Ta có phải là ta.Ta đã biến mất từ lâu rồi để người ta gọi ta là Giám đốc, Giáo sư, là gì đi nữa nhưng ta đâu còn !Ta chỉ là chiếc bóng. Linh hồn ta ở đâu ?
Đầu làng, cuối xóm loa loa: “Từ đây tên gọi làng ta Hoành Từ" Cụ tôi khăn xếp, áo hồng, Hân hoan đón nhận sắc phong triều đình. Lúa đồng vẫy nắng rung rinh Điệu chèo mát dịu sân đình quê tôi. Mấy trăm năm đã qua rồi, Tôi ngồi chép lại làng tôi Hoành Từ.
Sau câu chuyện, các ông ở quê nói ông Ngợi làm thơ hay, làm thầy lang cũng giỏi. Ông đã được VTV1 đưa lên sóng Truyền hình trong chương trình giới thiệu làng Dược liệu 1.000 năm tuổi, thỉnh thoảng lại có đoàn sinh viên Trường Đại học Dược Hà Nội về thực tập tại nhà ông. Hóa ra trước khi đi bộ đội vào Nam chiến đấu, ông đã tốt nghiệp Đại học Tổng hợp Hà Nội khoa Văn khóa 1963 - 1967.
Mặc tất cả! Tôi đã yêu như chưa từng yêu thế. Dẫu đích kia không cùng, dẫu biển kia không bờ, dẫu dòng kia không bến, tôi yêu em bằng niềm tin và lòng mẫn cảm, với hành lý đơn sơ cùng sự say mê sáng tạo của Thượng đế ban cho, như kẻ hành hương về với miền hảo vọng và tự nhủ: Ta có Em… Ta có Em… dù bất cứ nơi đâu, thiên đường hay địa ngục, nơi rừng núi âm u hay biển rộng không cùng. Lúc nào Ta cũng có Em.
Người còn đợi bến sông mê Người đi biền biệt sơn khê phương nào Tháng ba nhớ đến cồn cào Đầu làng sáo sậu chào mào vẫy hoa Bao mùa người đã đi xa Nhớ không hoa gạo làng ta vẫn chờ Ngược hồn về giữa giấc mơ Nhặt bông gạo đỏ ấu thơ… thắp lòng
Bộc bạch giữa đất trờiBao khát vọng giấu trong bàn tay váiNhững thân quỳ lưng cong thành dấu hỏiTrên cao thăm thẳm không lời. Em đi lễ cùng tôiHớn hở vui như được về với MẹTình yêu xanh mát cuộc đời…
CÁM ƠN NGHỆ SĨ ĐIỆN ẢNH, NHÀ VĂN CẦM SƠN!
RẤT NHIỀU BỨC ẢNH CỦA NGÀY HÔM ĐÓ ĐÃ CÙNG VỚI BÀI NÓI CỦA TÔI LÀM NÊN KHÔNG KHÍ TƯƠI VUI, HÀO HỨNG CỦA BUỔI RA MẮT SÁCH! CHÚC MỪNG NHÀ THƠ LÊ TUẤN LỘC!
CÁM ƠN NHÀ VĂN CẦM SƠN VÀ BAN BIÊN TẬP ĐÃ ĐĂNG BÀI VIẾT NHÂN DỊP NHÀ THƠ NGUYỄN HUY HOÀNG RA MẮT TUYỂN THƠ VÀ TRUYỆN KÍ TẠI HỘI TRƯỜNG HỘI NHÀ BÁO VIỆT NAM!