Những rừng thông dầu muôn đời xanh như không bao giờ rụng lá, như muôn đời muốn chọc trời mà lên tới đỉnh Phan Xi Păng hoang sơ thần bí, níu chân du khách, khát khao lên cao, khát khao khám phá. Khát khao đi tìm những cây thuốc quý, những loài thú quý đang mất dần mà trong sách đỏ thế giới cảnh báo cần lưu giữ.
Sù sì đội nắng, cõng mưa Rêu phong trầm mặc ngàn xưa hồn làng Lúa thơm từ cánh đồng vàng Hoa rưng rức gọi… mơ màng bóng quê Người còn đợi bến sông mê Người đi biền biệt sơn khê phương nào Tháng ba nhớ đến cồn cào Đầu làng sáo sậu chào mào vẫy hoa
Thâu đêm chén rượu chưa tànUống ta, uống bạn cho tràn cung mâyBuồn vui này một chén nàyLòng ta như chén rượu đầy, người ơi!Ngổn ngang núi, ngổn ngang đồiPhút giây với bạn, đất trời bung biêng
Gặp em vào chiều thuHồ Gươm ngày lặng gióBuồn vui bỗng ùa vềLòng hồ xanh, sóng vỗ Những ngọn đèn mắt phốBơi dọc Đinh Tiên Hoàng*Hai trái tim bối rốiVề cuộc tình dở dang...
CÁM ƠN NGHỆ SĨ ĐIỆN ẢNH, NHÀ VĂN CẦM SƠN!
RẤT NHIỀU BỨC ẢNH CỦA NGÀY HÔM ĐÓ ĐÃ CÙNG VỚI BÀI NÓI CỦA TÔI LÀM NÊN KHÔNG KHÍ TƯƠI VUI, HÀO HỨNG CỦA BUỔI RA MẮT SÁCH! CHÚC MỪNG NHÀ THƠ LÊ TUẤN LỘC!
CÁM ƠN NHÀ VĂN CẦM SƠN VÀ BAN BIÊN TẬP ĐÃ ĐĂNG BÀI VIẾT NHÂN DỊP NHÀ THƠ NGUYỄN HUY HOÀNG RA MẮT TUYỂN THƠ VÀ TRUYỆN KÍ TẠI HỘI TRƯỜNG HỘI NHÀ BÁO VIỆT NAM!