Trở về trường, tôi đã không nói cho ai biết cuộc gặp gỡ Toan. Tôi cố gắng không nghĩ nhiều về em nhưng hình ảnh em, nhất là đôi mắt em luôn chập chờn kể cả trong giấc ngủ.
Qua các cuộc chiến tranh vệ quốc, Rất nhiều những chiến binh đã trở thành Thương binh, Liệt sĩ. Công lao của họ đối với Tổ quốc đã được Nhân dân dựng tượng đài “Đời đời nhớ ơn Liết sĩ”. Nhưng vẫn còn có những Liệt sĩ vô danh, họ âm thầm trong bóng tối, sự hy sinh của họ không được người đời ghi nhận. Truyện ngắn này xin thay một nén tâm nhang cầu mong anh linh các Liệt sĩ ấy được siêu thoát cõi Vĩnh hằng cực lạc!
Tôi lặng người nghe mẹ Sen kể một mach. Tự nhiên thờ dài và trầm giọng lại :- Thật là bất hạnh cho cháu quá ! Biết làm sao đây ? Đành phải chờ thôi chị ạ ! Sau khi ra tù, cháu sẽ làm lại cuộc đời. Mong rằng sau này cháu không gặp bất trắc nữa. Khi nào vào thăm cháu, chị chuyển lời thăm hỏi của tôi tới cháu nhé. Nói với cháu rằng : thầy vẫn rất yêu quý con. Thầy vẫn tin rằng sau những gì đã trải qua, con sẽ rút được nhiều kinh nghiệm sống để bước tiếp.Tôi ra về mà lòng nặng trĩu. Tôi cứ băn khoăn : giá như bố Sen nghĩ đến gia đình một chút, giá như người mẹ kế kia của Sen nghĩ đến chồng con một chút thì đâu có cảnh này ???
Sang ngày thứ tư của cuộc tìm kiếm, dáng hình anh đã hiện ra nguyên vẹn sau khi đào cả bụi hóp cuối vườn lên. Nỗi nhớ thương nghẹn ngào của sự đoàn tụ nhưng lại là âm dương cách biệt khiến mọi người trào dâng nước mắt. Ngay lập tức, bà con và các cấp chính quyền có mặt đông đủ giúp mấy chị em làm các thủ tục cần thiết.
Đồng chí Cao Văn Không Dám.- Dạ, thưa có em. - Giám giập gót đứng nghiêm.- Nếu cho dám, đồng chí có dám không?- Dạ, thưa, của nhà em, thì em dám chứ ạ!Trưởng phòng ứng khẩu tặng Cao Văn Không Dám câu thơ:Của nhà hô “dám” rõ to/ Của “giời” không dám giành cho người ngoài.Cả phòng cười theo vui vẻ:- Bây giờ mới đúng là Cao Văn Giám! Hà Nội 20-2-2017
33 năm sau ngày giải phóng, sân bay Đà Nẵng đãlà Cụm cảng hàng không lớn nhất miền Trung,là đầu mối giao thông của hòa bình, hữu nghị và hợp tácphát triển. Ngày xưa đây là sân bay chiến lược của khônglực Hoa Kỳ, từ đường băng này những con quạ sắt Mỹgieo rắc tội ác khắp nơi trên bán đảo Đông Dương. Tuyvậy, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, mặc vành đai bảo vệcủa cả hàng chục vạn quân Mỹ - ngụy và chư hầu, những“nàng Cachiusa” Việt Nam của Trung đoàn pháo binh575 như lưỡi tầm sét treo lơ lửng trên đầu lũ giặc và hơn300 lần đập nát căn cứ không quân này. B.Q.T.
Một kỉ niệm đẹp là bạn tôi, T.S. Bàn Tiến Tân, làm luận án Phó Tiến sĩ do nhà Việt Nam Học, GS.TS. N. Niculin hướng dẫn. Thư viện Quốc gia, nơi chúng tôi phải nộp bản gốc luận án và bản dịch báo với gia đình Bàn Tiến Tân rằng luận án không còn. Các con anh Tân nhờ PGS.TS. Vũ Thanh, Phó Viện trưởng Viện văn học sang Nga công tác, xin chụp bản tiếng Nga. Tôi đã nhờ Đăng Bẩy, Trần Hậu cũng với tôi dịch luận án sang tiếng Việt. Ngày xong bản dịch, tôi có mời các bạn văn cùng với Trần Hậu và Đăng Bẩy uống rượu mừng ở nhà tôi. Vẫn có cái ảnh tôi với chàng Đăng Bẩy cười “Như Liên xô được mùa ngô”!
Vừa ra ngoài, Bình hỏi luôn:- Liệu Kiều Trang có bị tù không chị?- Trước mắt thì cho tại ngoại đã. Sau này nếu có đơn từ thì còn phải vào cuộc. Chuyện của Kiều Trang chắc cũng bị mức độ thôi nhưng tay Luyến mới là vấn đề.- Sao thế ạ?- Thứ nhất là với vụ việc vừa rồi còn đủ uy tín làm phó ở đấy không. Thứ hai là nghe nói có nhiều đơn tố cáo .... Cũng là nhân quả cả thôi!... N.K.R
Ấn tượng của Tần trên hòn Chuối là như thế! Con trai con gái học vài tháng đọc được tin nhắn trong điện thoại, có đứa biết cộng, trừ, nhân chia, biết tính ra con số cân cá và bằng bao nhiêu tiền giúp cho bố mẹ.
Những tướng tá, sỹ quan không may ra đi, ít nhất trước quan tài là những thùng, những hộp huân huy chương lấp lánh… Còn ông chỉ có một áo khoác bađờxuy bạc màu, một mũ phớt sờn mép, một gậy “bá tước” cháy xém và chiếc đồng hồ để lẫn trong mớ tư trang! …Mọi người ngạc nhiên đến sửng sốt, khi các nhà quản lý, mở khóa hòm tư trang của ông, người ta chỉ thấy một ít quần áo, mấy đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, tuyệt nhiên không thấy tiền! Vậy ngần ấy năm trời lao động, tiền lương của ông đi đâu, cuộc đời ông, có lẽ mãi mãi bí mật? Song Phương 17/3/ 2017 H.B.T.