Riêng lý lịch bố anh là lính “khố xanh khố đỏ”, cũng được minh oan. Năm 1945 người chết đói ngoài phố Huế nằm la liệt, không có người đi chôn, chính quyền sở tại phải vào ấp TC lấy người. Bố anh, cũng được điều động đi làm việc đó. Để phân biệt người sống với người chết, người đi chôn được mặc quần áo màu đỏ. Vì suốt ngày chôn người trong ao chuôm tù đọng, nên quần áo từ màu đỏ, chuyển sang màu xanh.Bố anh, “được” mang danh lính “khố xanh, khố đỏ” từ ngày đó.
Trâm cảm thấy chưa bao giờ nàng thực sự được bay bổng đến như thế! Khi dịu dàng, lúc đắm say cuồng nhiệt, Phong dẫn nàng vòng vo trên con đường phía cổng giời với những đám mây ngũ sắc và dòng suối tiên dịu ngọt đến mê hồn.
Có khi thằng Lụa không đi còn do sợ ở nhà, nó đến nó chăm vợ hộ đấy.Biết thế nào được (?)Sống trong không khí, bạn bè các khóa gặp nhau, tay bắt mặt mừng, nào tặng hoa, tặng quà nhà trường, nào chụp ảnh đủ kiểu, nào xem bảng thành tích của trường 50 năm, nào xem bản thống kê gần trăm học sinh học hàm, học vị Phó giáo sư, Tiến sĩ, lãnh đạo các cấp và các sĩ quan cao cấp trong Quân đội, Công an! Ôi, tự hào biết bao cho những sự trưởng thành của học sinh cũ đã từng học ở mái trường thân yêu này! Chúng tôi trào lên trong tâm biết bao điều cảm xúc, vui sướng, tự hào. Tôi lại nghĩ đến Lụa…
Ngày mai, y sẽ gặp riêng Lam để thuyết phục cô ấy nói ra sự thật. Cần phảiđánh thức niềm tin và lòng tự trọng của cô ấy. Mai mình sẽ có cách, còn bâygiờ một việc phải làm ngay là ngồi vào bàn viết. Mình phải làm đơn khiếu nạigửi Thanh tra giáo dục mới được. Nghĩ vậy, Y thanh thản ngồi vào bàn viết.Ngoài cửa sổ, ánh trăng lấp loáng. Gió đêm mùa hè tràn vào mát rượi.Hà Nội Ngày 20 tháng 11 năm 2014
Cây gạo như bó đuôc khổng lồ với ngôi miếu cổ với tầm bia rêu phủ chỉ còn trong tâm thức của những người già bản địa ở Lục Đầu Giang! Liệu những người già còn kịp sống để chi cho người trồng cây gạo mới và sông đến ngày cây gạo mới hy vọng được trồng ở dốc đê xưa sẽ trổ hoa đỏ rực cả Lục đầu Giang ? ( hết bài
Dân gian tín rằng chùa Hà rất linh nghiệm với những cầu nguyện về thi cử, học hành và tình duyên. Rất nhiều nam thanh nữ tú (nhất là những người đang cô đơn, lẻ bóng, những người không may trong chuyện gia đình) đầu xuân đến chùa Hà để cầu xin sớm gặp được người chồng (vợ) như ý, hoặc cầu xin tình yêu sớm đơm hoa kết trái, hạnh phúc gia đình được viên mãn.Dân gian cũng tín rằng: Đức Ông chùa Hà rất linh thiêng nên dân quanh vùng có câu “Đức Ông chùa Hà, Đức Bà chùa Hương”.
Những người công nhân bụi đen xi măng bám vào người như thể bức tượng đồng hun dở, dồn ra mép xà lan chờ mủng của Mưa cập vào. Những hạt xi măng rơi tả tơi từ trên tay xuống lòng cốc.
Sau Tết, tình hình các chiến trường có vẻ căng lên. Không biết các mặt trận họ chuẩn bị ra sao, nhưng ở hậu phương, các cơ quan Bộ, nhộn nhịp hẳn lên. Sự kiện con tàu TK174 của lữ đoàn S.49, thăm dò tuyến vận tải thủy phía nam, bị mất liên lạc khi đi quá giới tuyến, khiến cơ quan tác chiến rối tung lên.Trưởng phòng được lệnh, vào trong đó để xác minh, nắm tình hình. Không mấy ai để ý đến “số phận” chiếc giò ngâm trong nước mắm rồi sẽ ra sao?
Chở gật đầu. Những con đò nhỏ lén lút qua lại bên sông. Chúng sẽ đưa Chở về bên kia biên giới. Bên ấy có bố mẹ đang ngày đêm mong chờ. Chỉ còn vài bước nữa thôi, là cô đã đặt chân lên đất quê rồi.