Ta nhớ quê nhà, nhớ về tuổi thơ trong veo với những sớm xuân được phân công chạy ra mở cửa mua món hàng ý nghĩa đầu tiên trong năm; Nhớ những đêm giao thừa nắm tay người đàn ông yêu dấu cùng với gói muối mặn mòi mà nghĩ về một hạnh phúc ấm nồng;
Thật kì diệu khi cha ông xưa đã xây dựng nên câu chuyện nàng Bân đan áo cho chồng nhưng cặm cụi ‘ba tháng ròng mới trọn cổ tay “nên khi áo đan xong thì đã hết rét.
“Phồn” là một mạch khác, khá nặng, sau mạch “Cỏ”.Là một từ gốc Hán, “Phồn” có nghĩa là nhiều, là sinh sôi, nảy nở. Phồn kết hợp với nhiều từ khác thành phồn vinh, phồn hoa, phồn tạp, phồn tục… Trong số đông đảo họ nhà phồn thì “phồn thực” gây ấn tượng mạnh hơn cả, còn “phồn sinh” là nhân văn nhất.
Sau này, chỉ thú nhận riêng với Công - Người yêu của cô. Nếu anh ấy chấp nhận sự thật, đó là hạnh phúc vô cùng lớn lao đối với cô. Cho dù anh ấy thương tật, mất mát quá lớn, cô sẽ sinh cho anh ấy, những đứa con xinh đẹp, lành lặn để bù đắp những thiệt thòi, anh đã chịu đựng.
Mong tết đến thật nhanh để được ăn thịt, ăn cơm không phải độn khoai, sắn. Được mặc quần áo mới. Ngày trước mỗi người dân chỉ đươc phát tem phiếu mua vải chỉ có 4 m. Ai đi công tác thì được phát phiếu mua 5m, và mới được mua hàng vải “si, non, tức là vải tổng hợp.
Qua đêm ở thành phố Lào Cai, sớm hôm sau, chúng tôi bắt đầu lên đường đến A Mú Sung nơi có cột cờ Lũng Pô, ở chính chỗ một bên là con suối trong xanh và một bên là dòng sông ngầu đỏ. Hai dòng chảy gặp nhau để cùng hòa chung thành một dòng sông đổ xuôi ra biển.
Tôi ngẩng lên ngỡ ngàng thấy quá bất ngờ ở cái Dung con gái tôi đang nắm tay thằng Trung đi vào. Mừng quá, mừng đến khóc luôn quá xúc động buông lửng hai câu thơ: “Những nụ cười buồn, những giọt lệ vui” lả chả rơi xuống thềm nhà vui sự sum vầy của hai bố con quá bất ngờ.
Ngôi đền Lăng Sương nằm trên vùng bán sơn địa, bên tả ngạn sông Đà và hiện đang ẩn chứa trong mình biết bao lớp trầm tích văn hóa về cội nguồn, từ thủa bình minh dựng nước của dân tộc.
Tiểu thư nhoẻn cười gật đầu, nàng cầm tay cô bạn theo tốp lính quay về thành. Lại một chuyện nữa. Năm tiểu thư mười bảy tuổi, hội xuân ngoại thành mở cả cuộc thi võ. Cải trang thành nam võ sinh, Nguyễn Thị Trinh nài nỉ cha cho đi dự hội.