Tôi khá bất ngờ khi đọc Giọt giọt đêm Hà Nội, bởi bắt gặp khá nhiều những câu thơ đi ra từ nội tâm một cách rất tự nhiên. Phạm Thị Phương Thảo đã dùng chính cuộc đời mình để viết ra những câu thơ thẳm xanh, vừa đớn đau vừa hiền hòa cũng chính là bản lĩnh và tầm vóc của người thơ Hà Nội.
Có một điều hơi lạ, các truyện của ông, không viết về người lính chiến đấu nơi sa trường, không bom rền, đạn xéo… Còn ông, đi nhiều mặt trận, chưa cầm súng trực tiếp chiến đấu, nhưng tấm thân đâu được lành lặn. Câu thơ ông viết rất thật lòng “Đi đánh trận, chưa hề bắn súng/ Mà tấm thân bầm dập chiến trường”, và ông viết phía sau người lính, lặng lẽ giàu cảm xúc, để tri ân đồng đội của mình.
Chiều lưu luyến nắng. Chúng tôi làm thủ tục chia tay Cô lái đò sông Châu bên bến sông quê tình nghĩa. Trước khi về Nam Định, chúng tôi cùng bước xuống bến đò. Sông Châu sóng xanh óng ánh dáng chiều. Bờ bên kia sương nhẹ, tre pheo xoà bóng.
Những trang viết đầu tiên của cuốn Chuyện đời mẹ đã cho độc giả cùng trào dâng một niềm xúc động vô bờ bến của người con gái viết lại câu chuyện của mẹ mình. Chị đã ghi chép và tái hiện thành công những khoảnh khắc chiến tranh thời kỳ kháng chiến chống Pháp ở nơi quê hương chị
Vâng, một lớp người con của quê hương, những cây bút chiến sĩ làm thơ và đánh giặc đã đóng góp vào thành tựu văn học chiến tranh vệ quốc những tác phẩm để đời. Chúng ta biết có những người đã về đích thành công. Có những người đã thành liệt sĩ. Có những người lặng lẽ vượt lên, tiếp tục khẳng định sức bền của ngòi bút đã qua thử lửa ở các chiến hào.
Hôm nay chúng ta có buổi sinh hoạt chuyên đề về: "Cố nhà thơ Trần Quang Quý và các tác phẩm thi ca " Nhà văn Trần Quang Quý đã bắt đầu sự nghiệp và trưởng thành bởi đã được thử thách nhiều năm công tác trong lực lượng Công an nhân dân vũ trang - là người rất đam mê văn thơ và có nhiều đóng góp cho nền thi ca nước nhà.
Trong những năm gần đây, tìm tòi đổi mới hình thức thơ được một số nhà thơ quan tâm. Thơ một câu gần với tục ngữ, vì vậy mà không nhiều người làm. Thơ ba câu chỉ có riêng Nguyễn Ngọc Ký in một tập. Có lẽ bởi quá ngắn gọn nên cũng chưa thấy có tập thứ 2.
Những tướng tá, sỹ quan không may ra đi, ít nhất trước quan tài là những thùng, những hộp huân huy chương lấp lánh… Còn ông chỉ có một áo khoác bađờxuy bạc màu, một mũ phớt sờn mép, một gậy “bá tước” cháy xém và chiếc đồng hồ để lẫn trong mớ tư trang! …Mọi người ngạc nhiên đến sửng sốt, khi các nhà quản lý, mở khóa hòm tư trang của ông, người ta chỉ thấy một ít quần áo, mấy đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, tuyệt nhiên không thấy tiền! Vậy ngần ấy năm trời lao động, tiền lương của ông đi đâu, cuộc đời ông, có lẽ mãi mãi bí mật? Song Phương 17/3/ 2017 H.B.T.
Với 36 bài viết trong tập sách 248 trang, tôi đã đọc thật chậm, thật chậm để tìm về với mình. Mỗi bài viết là một bài thơ- văn xuôi, ở đó lấp lánh những con chữ. Những con chữ giản dị được làm mới, những chữ mới tìm tòi, sáng tạo giúp người đọc bừng thức xúc cảm thẩm mỹ.
Dù Vũ Tuấn Anh có quãng thời gian cấm bút làm thơ chưa lâu, nhưng điều khác biệt giữa anh với nhiều người chính là tự tạo ra cho mình một giọng điệu riêng, tạm gọi là phong cách thơ, thấm đẫm chất Quan họ, quê anh.