Tây Trang, mùa hoa cúc quỳDây dưa vàng hai bên bờ suối, vàng cả mái nhà sàn, vàng cả trăm ngọn đồivàng cả đường đi, vàng cả suối trong.Lại nhớ mùa hoa ban chưa về cho ta đi lễ hội Hoa ban.
Tôi người Xứ ThanhÔng tôi sinh ở Ngàn NưaNửa đời đi ởNửa đời hầu hạ người ta. Tôi người Xứ ThanhCha tôi một đời đi đánh giặcBây giờ ở tầng nămKhông màng danh lợiKhông hề đua chen.
Lâu lâu mới về thăm nhàThấy môi vợ đỏ như ớtDỗ con sang bà chơi hếtHôn lấy hôn để môi thơm. Đời lính cái gì cũng vộiĐời lính cái gì cũng nhanhLuống cuống như là ăn vụngĐáng ra lại rất đàng hoàng.
Trong tim em có hai sắc màuÁnh sáng và bóng tốiAnh khiêm tốn nhận phần bóng tốiÁnh sáng cho người - rực rỡ lung linh. Trong tim em có hai con ngườiEm không nói tức là em đang nghĩEm đang khóc - thế là em cười đấyEm nói nhiều là chẳng có chi đâu.
Cứ mưa đi trời ạ, cứ mưa đi!Đất cứ trôi, chỉ cần Gôm1 ở lạiLàng mỏ ơi, gọi vợ chồng con cáiTrời thay ta đãi quặng hộ ta rồi.Cứ mưa đi, đập vỡ cũng không cầnSau cơn mưa rồi ta san trở lạiChí khí thợ vẫn còn nguyên mãi mãiBàn tay ta xoay chuyển cả đất trời.
Những rừng thông dầu muôn đời xanh như không bao giờ rụng lá, như muôn đời muốn chọc trời mà lên tới đỉnh Phan Xi Păng hoang sơ thần bí, níu chân du khách, khát khao lên cao, khát khao khám phá. Khát khao đi tìm những cây thuốc quý, những loài thú quý đang mất dần mà trong sách đỏ thế giới cảnh báo cần lưu giữ.