Điện thoại: 0913 269 931 - Zalo: 0964 131 807 - Email: soncam52@gmail.com.
12342345456734565678
Chào mừng bạn đã đến với trang Điện tử "Văn nghệ Công nhân" của Chi Hội Nhà văn Công nhân

HÁT TỪ PHAN XI PĂNG (KHÚC II)

Lê Tuấn Lộc
KHÚC II

ĐÊM TRĂNG TRÊN DÒNG SÔNG ĐÁY
 
Ánh trăng sông Đáy tràn thuyền
Long lanh nước bạc duyềnh lên bến bờ
Đầy trời trăng, đầy trời thơ
Đầy trời sao dệt mộng mơ đầy trời
Sao tung nốt nhạc lên đồi
Trăng buông câu hát giữa trời đêm xuân
Dòng trong bát ngát trăng ngân
Ôm đàn nhớ Bác con lần dây tơ.
 
Ngô non mướt cả đôi bờ
Trăng rừng Việt Bắc còn chờ thi nhân
Câu thơ xưa đã lên thần
Con ngồi ngâm lại những vần thơ trăng.
 
ĐƯA CON THĂM LÁN NÀ LỪA
Tặng con gái Mỹ Hạnh
 
Thôi đừng hỏi lắm con ơi!
Bao câu cha có trả lời được đâu
Rừng xanh xanh biếc một màu
Những pho sử cũ sách nào còn ghi
Ốm đau Bác uống thuốc gì
Đèo cao suối thẳm ai đi cùng Người
Thôi đừng hỏi lắm con ơi!
Mai sau con sẽ trả lời thay cha.
 
Lán xưa còn ở rừng già
Người thành thiên cổ đã xa lâu rồi
Giản đơn để lại cho đời
Giản đơn Bác nói một lời: Tự do!
Ai hiền triết, ai văn hoa
Ai siêu phàm chỉ nói ra một lời
Thôi đừng hỏi lắm con ơi!
Cái đơn giản lưu muôn đời dễ chăng?
 
Đơn sơ lán nhỏ ven rừng
Nếu không có Bác ai dừng ghé thăm?
Tân Trào tiết Lập xuân, 1995

ĐÊM TRĂNG SÔNG LÔ
 
Còn ai hò hẹn mình đâu
Không ai đợi để qua cầu gió bay
Long lanh dăm lá thuyền đầy
Qua cầu loang loáng xe bay ngang trời
Trăng ơi! Trăng chớ hao gầy
Mải tung ánh bạc đong đầy mặt sông
Con đò xưa nhớ trăng không
Để trăng đỏng đảnh giữa dòng chơi vơi
Người về phố đôi từng đôi
Còn tôi đi với mình tôi một mình.
 
Sông Lô ơi! Có đa tình
Đêm trăng sông có yêu mình làm thơ
Hỏi sông, sông cứ lững lờ
Hay sông đắm đuối yêu bờ lau xa?
 
Cầu Nông Tiến - Thành Tuyên
13/6/1995
 
ĐÈO KHẾ BỐN MÙA
 
XUÂN
 
Mây tai tái một trời xuân cổ thụ
Cây ven sườn trụi lá đứng chênh vênh
In giữa trời những nụ đào mới hé
Núi khoác chăn bông trôi bồng bềnh.
 
HẠ
 
Mưa đan lưới trắng mờ trước mặt
Kính mờ xe không thấy chân đèo đâu
Cong vít xuống cây rừng mềm yếu thế
Suối gào lên tức giận đại ngàn mưa.
 
THU
 
Xe nghiêng nghiêng đèo Khế cũng chung chiêng
Hoa chuối đỏ lập lòe như lửa
Loáng thoáng thu về hiu hiu gió
Vàng chân đèo nương lúa đã thơm hương.
 
ĐÔNG
 
Buồn chi rứa chiều giăng man mác núi
Trắng ngàn lau bạc cả khoảng trời Tuyên
Ta vời vợi đỉnh trời mây đèo Khế
Trập trùng non đâu thấy bóng quê nhà.
 
1991 - 1992
 
SƠN DƯƠNG TỰ TÌNH KHÚC
 
Thôi cứ gọi phố huyện mình là Đăng Châu
Tên phố cũ lâu thành kỷ niệm
Ai về phố huyện Sơn Dương
Trong chiều buông lặng lẽ
Đăng Châu lãng đãng mây ngàn.
 
Đăng Châu chiều mưa tan
Trời trong như ngọc bích
Phố huyện đêm tịch mịch
Đăng Châu thanh bình.
 
Loáng thoáng bình minh Đăng Châu
Bóng người Dao xuống chợ
Váy đen xếp tầng tầng kém gì Hà Nội
Gấu viền sặc sỡ đăng - ten.
 
Đăng Châu hàng cây long não xanh
Bóng cửu vạn vác choòng đi đào quặng
Xa xanh núi đá vút cao
Tỏ mờ, hoang sơ, huyền bí.
 
Thôi mình ở lại với Đăng Châu
Một chút tình dang dở
Bây giờ chắc đi là nhớ
Biết là ta đã phải lòng nhau.
 
Thôi mình ở lại với Đăng Châu
Sông Mã, tỉnh Thanh, Na Sơn chia tay nhé
Tôi hay liều mạng thế
Khi yêu tôi sống hết mình.
 
Thôi mình ở lại với Đăng Châu
Bốn mùa hoa nở
Mùa xuân trắng rừng hoa mỡ
Đỏ trời hoa gạo
Hè về đỏ đường hoa phượng rơi
Ve ran gọi mùa thi đến rồi
Nhớ thuở học trò thơ dại
Thu sang điểm đỏ rừng hoa chuối
Như lửa cháy lòng ta không nguôi.
 
Trắng ngàn hoa lau
Báo mùa đông đến rồi
Hoa trắng như một trời hoang dã
Như một trời xa lạ
Bồng bềnh mây nước Đăng Châu.
 
Tôi trách mình đa tình mộng mơ đến thế
Vui đâu chầu đấy một đời
Đăng Châu chót yêu rồi
Phải đâu mình vụng dại
Lòng tôi còn mãi
Sông Đáy trong xanh
Suối Lê long lanh
Chè Tuyên mê mẩn búp non xanh.
 
Đại ngàn xanh
Chiến khu Kim Bình
Lán Nà Lừa, mái đình Hồng Thái
Đường đèo dốc quanh co mềm mại
Níu lòng ta ở lại
Tình Đăng Châu.
 
Sơn Dương, 29/5/1996

VỀ LẠI QUÊ THANH
 
Lâu không về quê Thanhphucc9bocc9bcca3ng-gif2
Trăng dãi rặng dừa năm ấy
Xe đi, em nhìn tôi vẫy vẫy
Tôi đi vò võ phương trời.
 
Lâu không về quê Thanh
Bố mẹ tôi già rồi
Lưng còng cả một thời đánh Mỹ
Người yêu xưa giờ đã thành bà
Năm lại năm trôi qua
Dòng đời không trở lại.
 
Lâu không về quê Thanh
Bạn tôi đầu đã bạc
Gặp nhau ào ào như gió
Cười phá tung cả trời
Quên cả thời lam lũ
Này bão
Này mưa
Này đồng chua
Này đói…
Lâu không về quê Thanh
Bạn văn cầm tay mừng rỡ
Hỏi han tay bút thế nào.
 
Tôi đi đã lâu rồi - chai sạn
Dầu dãi quê người.
 
Lâu không về quê Thanh
Rừng luồng biết chăng còn hết?
Vùng mía Lam Sơn xanh không?
Quế Thanh bạn tặng còn trong tủ
Mong về thăm bạn Thường Xuân.
 
Đất Thanh mênh mông
Đất Thanh trập trùng
Sông Mã vô tư cuốn về Biển Đông
Hàm Rồng lừng lững đứng
Tôi đi…
 
Xuân Bính Tý (1996)
 
BÁC THƯƠNG BINH MÙ
 
Tôi không hiểu vì sao
Mà bác đan giỏi thế
Dải mây dài thanh dẻ
Thành rổ tròn xinh xinh.
 
Tôi không hiểu vì sao
Bác mù đàn hay thế
Giai điệu buồn lặng lẽ
Giai điệu trầm du dương.
 
Hai tay vân dây đàn
Mắt nhìn xa vô vọng
Chân trời mây đầy sóng
Còn đâu chiến trường xưa.
Tôi không hiểu vì sao
Bác mù còn tạc tượng
Mắt tôi nhìn trong sáng
Vẽ còn chưa nên thân.
 
Chắc bác nhìn bằng tai
Chắc bác nhìn bằng tay
Dẫu khuất đôi tròng thịt
Còn có trái tim mình.
 
RỪNG THÔNG
 
Vốn xưa nay thông chẳng đứng một mình
Cây sức vóc trong đại ngàn đồng đội
Thông vẫn sống trên đồi cao cằn cỗi
Dù mưa nguồn, bão táp vẫn nguyên sơ.
 
Không biết thông chắt lọc tự bao giờ
Mà dòng nhựa cho đời trong sạch thế
Vết dao cứa đau đến từng cội rễ
Mà nụ mầm từ ấy vẫn sinh sôi!
 
Thông chắt chiu - ai cũng biết cả rồi
Thông khắc khổ như cuộc đời người thợ
Thông nhân hậu giữa khô cằn nắng gió
Vẫn dạt dào xanh khúc hát ru cây.
 
Nhưng mấy ai hiểu được điều này
Khi cây thông đã cành khô lá úa
Khi yên phận làm mồi cho ngọn lửa
Như hóa trầm, chút khói cũng thơm hương.
 
THĂM LÀNG DÂN TỘC TRIỀU TIÊN
 
Chẳng nhẽ về mãi tận Yong Won
Tôi mới yêu Tổ quốc
Chẳng nhẽ những gì quanh tôi thân thuộc
Bây giờ tôi mới hiểu ra
Để tôi nhớ lại quê nhà
Tôi có một làng quê nghèo như thế
Mẹ tôi ngồi đập vải mới bên sông
Mái tranh nghèo lửa đốt suốt đêm đông.
 
Quê người có con sông xưa
In lá buồn nâu
Cây cầu độc mộc
Cho tôi nhớ người yêu cũ
Sông xưa người đã qua cầu.
 
Quê người có cối xay đá
Nặng nề như ngày xưa lam lũ
Để tôi nhớ mẹ tôi
Còng lưng xay thóc cả đời
Bây giờ còn xay chưa thôi.
 
Quê người nghèo hơn cả quê tôi
Nhà xưa lợp toàn lá cỏ
Giường sang làm chi có
Sàn thông nằm đón trăng thanh
Bây giờ cao ốc lung linh
Người ơi giàu sang nhanh thế.
 
Người biết nghĩ ra nét chữ của riêng mình
Cho cháu con học để làm người
Tôi lại nhớ ông tôi xưa
Nhà nghèo đi ở đợ
Làm chi được học chữ đâu.
 
Quê người có cổng làng xưa
Cong cong chạm hình long phượng
Cửa gỗ đan ô vuông
Cho tôi nhớ quê nhà
Cổng làng tôi cây đa bến nước
Người ơi thâm thuý quá chừng!
 
Quê nhà xa xưa của tôi ơi!
Làng cũ còn không? Bao giờ ta trở lại
Cơm nắm
Muối vừng
Xóm trại
Cây cầu gỗ qua sông
Khóm tre cong mềm mại…
 
Con tôi thời hiện đại
Biết gì non nước xa xưa?
 
Hàn Quốc, 1994
 
HOA PHÙ DUNG 
 
Trộm hoa không thể được
Xin e người không cho
Hỏi mua nhà chủ lắc
Thôi đành xin ngắm hoa.
 
Ơi bông hoa phù dung
Trắng trinh màu thanh khiết
Biên cương xa biền biệt
Cho lòng ta nhớ nhà.
 
Sáng nay ta qua đường
Bông hoa tàn đã rụng
Nụ mới sương còn đọng
Lòng ta buồn vẩn vơ.
 
Ơi bông hoa phù dung
Đời em sao ngắn ngủi
Vừa xuân đã tàn rồi
Chiều mưa bay trắng trời.
 
Sơn Dương tiết Lập xuân, 1993

CHỜ HOA QUỲNH NỞ
 
Sao mình nở về đêm hỡi hoa quỳnh?
Trinh tiết thơm tho. Dành ai hưởng.
 
Sao mình nở về đêm hỡi hoa quỳnh?
Em kín đáo khiêm nhường đến thế
Khép mình trong đêm lặng lẽ
Trần tục như người
Thanh cao như hoa
Sao mình nở về đêm hỡi hoa quỳnh?
Giây phút thiêng liêng
Ai chờ ai đợi...
 
Một lần thôi
Từ từ nở ra
Nõn nà ngà ngọc
Phút hiếm hoi vĩnh hằng không trở lại
Một lần thôi
Một lần thôi
Còn mãi trong đời
Sao mình nở về đêm hỡi hoa quỳnh?
Sơn Dương, 7/6/1995

HOA MAI
 
Trinh như mai
Trắng như mai
Rồi cũng tàn phai
Rồi cũng rụng
Nhưng để lại cho đời
Tiếng thơm muôn thuở
Thanh cao!
 
Xuân tàn
Hoa rụng
Lẽ đời trần thế khác chi đâu
Duy điều này
Người thanh cao
Kẻ hèn
Đều biết
Sang năm xuân về
Cây này
Nụ này
Lại nở đúng hoa mai.
 
7/2/1995

BÊN BỜ SÔNG ĐÁY
 
Trớ trêu:
Ta hữu tình sông cứ vô tình trôi
Ta trắc ẩn sông thì trong thấu đáy
Đã trôi hết ngàn đời chưa đấy?
Loanh quanh sông cứ lượn vòng vèo.
 
Đồng cảm:
Khi ta buồn sông thả gió lơ thơ
Ta thanh thản sông trôi bình lặng
Thôi em ạ! Đừng ra sông tắm
Để anh dùng dằng chẳng quay về.
 
Sơn Dương, 1993
 
NHỚ RỪNG XƯA
 
Thôi còn đâu những cánh rừng xưa!
Chim hót, hổ gầm, vượn hú
Ta thèm thấy suối Lê ào ào nước đổ
Những cánh rừng Bác cưỡi ngựa đi qua.
 
Ôi! Những đêm đông lửa cháy rực trời
Ai đốt nương cho rừng xơ xác
Chim mất tổ bay loạn trời xào xạc
Chú dê rừng ngơ ngác biết về đâu.
 
Thôi còn đâu những mùa xuân đầy hoa!
Ngào ngạt hương rừng, đỏ trời hoa gạo
Thấp thoáng rừng già phong lan da báo
Nét non tiên thơ mộng đâu rồi?
 
Biết bao giờ rừng trở lại rừng xưa!
Hùng vĩ, hoang vu, xanh tươi, mơ mộng
Đến bao giờ trong chiều gió lộng
Ta thấy
Cây lại thành rừng
Bát ngát
Đại ngàn ơi!
 
Tân Trào, tháng 2/1993

ĐỒNG HỶ
 
Đồng Hỷ là cùng vui
Bây giờ tôi mới biết
Đồng Hỷ có bạn tôi
Bản làng ai chả biết.
 
Đồng Hỷ ơi Đồng Hỷ
Có gì đâu mà vui
Nhà xây trên phố cả
Nhà sàn trên nương thôi.
 
Móng ngựa thồ lóc cóc
Đường quanh co cô đơn
Em nhọc lòng leo dốc
Đường chiều như xa hơn.
 
Đồng Hỷ là cùng sướng
Sao sướng chưa đều nhau
Bạn bảo mình: Mai sau
Phố, rừng cùng vui sướng.
 
Đồng Hỷ, tháng 7/1997

HOA ĐÀO
 
Nghĩ thương phận cánh hoa đào
Xinh xinh chúm chím gửi trao cho đời
Mùa đông lạnh, xám cả trời
Cành trơ chịu gió ai người hỏi thăm
Nghĩ thương gốc cội âm thầm
Chắt chiu chút nhựa cho mầm tươi xinh
Một mai non lộc lên cành
Người mua kẻ hái, người dành kẻ vin
Khẳng khiu thì chẳng ai nhìn
Non xinh thanh tú lại thành hàng hoa
Được gì cội gốc mẹ cha
Quanh năm nhường nhịn cho hoa một lần
Ra Giêng hết tết xuân tàn
Cành khô hoa úa thôi còn đâu hoa
Nghĩ mà thương gốc mẹ cha
Chắt chiu tinh chất cho hoa lìa cành
Chắt chiu phong nhụy hương tình
Sắc hương cho khách đa tình buồn vui
Còn ai nhặt cánh hoa rơi.
Tuyên Quang, Xuân Quý Dậu (1993)
                            L.T.L
Phản hồi

Người gửi / điện thoại

Nội dung

 
Quảng cáo
congnhan12345
Thống kê truy cập
Đang truy cập: 5
Trong ngày: 98
Trong tuần: 739
Lượt truy cập: 377869

VŨ NHO 085 589 0003

CHÚC MỪNG TS NHÀ THƠ LÊ TUẤN LỘC VỚI TẬP THƠ ĐỘC ĐÁO, IN ĐẸP!

 

VŨ NHO 085 589 0003

BÁI PHỤC BÀ MÂY!

 

VŨ NHO 085 589 0003

Thuộc loại "chuyện bây giờ mới kể" đây! Cám ơn tác giả! Mượn lời bà SUỐI để nói về bà MÂY: "Bái phục bà MÂY" ! Haiza!

 

VŨ NHO 085 589 0003

CÁM ƠN NHÀ VĂN CẦM SƠN VÀ BAN BIÊN TẬP ĐÃ ĐĂNG BÀI VIẾT NHÂN DỊP NHÀ THƠ NGUYỄN HUY HOÀNG RA MẮT TUYỂN THƠ VÀ TRUYỆN KÍ TẠI HỘI TRƯỜNG HỘI NHÀ BÁO VIỆT NAM!

 

Cầm Sơn - 0913269931

Cũng cần cảm thông với ông Troussier. Nếu nói về thành tích trong quá khứ, ông Park Hang Seo không thể sánh với ông Troussier được. -Trong sự nghiệp huấn luyện đồ sộ của mình, giai đoạn thành công nhấ...

 

VŨ NHO 085 589 0003

CÁM ƠN NHÀ VĂN CẦM SƠN! ÔNG HLV NGƯỜI PHÁP CHƯA BAO GIỜ THÀNH CÔNG "VANG DỘI"! CÓ ĐIỀU NÀY ĐÚNG: CHẢ NÊN TRÁCH ÔNG TA NHIỀU! TRÁCH LÀ VFF QUÁ TIN ÔNG TA, KẺ CAO NGẠO, BẤT TÀI! VẬY THÔI!

 
Xem toàn bộ
BẢN QUYỀN THUỘC CHI HỘI NHÀ VĂN CÔNG NHÂN
Điện thoại liên hệ: 0913 269 931 - 0964 131 807
Email: soncam52@gmail.com
ĐƠN VỊ TRỰC THUỘC HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM VÀ TỔNG LIÊN ĐOÀN LAO ĐỘNG VIỆT NAM
- Chịu trách nhiệm xuất bản: Nhà thơ Lê Tuấn Lộc - Chủ tịch Chi hội Nhà văn Công nhân.
- Chịu trách nhiệm nội dung: Nhà văn Cầm Sơn - Trưởng Ban Truyền thông Chi hội Nhà văn Công nhân.